Dudi
Phượt thủ
Một hồi tất tả ngược xuôi, đôi mắt hút dán vào bóng người lờ mờ vừa xuất hiện. Nhưng trong cơn lạc ở nơi rừng sâu núi cao, mây mịt mù này, thấy một cái bóng vật vờ chuyển động như ma rừng, mừng đấy mà lại sờ sợ.
Chắc ăn, em nép người vào bụi, im lặng giương mắt theo dõi và từ từ áp sát
- Ai?! Ai đấy? Bác biên phòng hô vang như quát, hỏi theo phong cách quân sự, như hỏi mật khẩu.
Lẳng lẳng tiến sát nữa, thấy mặt, thấy rõ cả tia mắt cảnh giác của cái bác Nghi này, xác định đúng người của mình rồi, em mới xồ ra, reo lên nhận.
Em mừng quá, còn mấy bác biên phòng chưa hết tái mét mặt.
Thì ra em đã lạc khoảng vài trăm mét gì đó, chẳng biết theo hướng nào. Tối tăm thế, cách mấy mét còn chả nhìn thấy nhau, xa cỡ đó trong rừng núi chắc là cũng xa lắm.
Các bác biên phòng không rời em quá nửa bước nữa, theo nghĩa đen, áp giải em như tù binh hay là như một gã binh nhì ngơ ngác vừa được giải cứu.
Năm cùng tháng tận, thách thức đeo bám đến tận cuối. May, mọi chuyện kết thúc có hậu trong một chiều cuối năm đóng lại quá khứ
Chắc ăn, em nép người vào bụi, im lặng giương mắt theo dõi và từ từ áp sát
- Ai?! Ai đấy? Bác biên phòng hô vang như quát, hỏi theo phong cách quân sự, như hỏi mật khẩu.
Lẳng lẳng tiến sát nữa, thấy mặt, thấy rõ cả tia mắt cảnh giác của cái bác Nghi này, xác định đúng người của mình rồi, em mới xồ ra, reo lên nhận.
Em mừng quá, còn mấy bác biên phòng chưa hết tái mét mặt.
Thì ra em đã lạc khoảng vài trăm mét gì đó, chẳng biết theo hướng nào. Tối tăm thế, cách mấy mét còn chả nhìn thấy nhau, xa cỡ đó trong rừng núi chắc là cũng xa lắm.
Các bác biên phòng không rời em quá nửa bước nữa, theo nghĩa đen, áp giải em như tù binh hay là như một gã binh nhì ngơ ngác vừa được giải cứu.
Năm cùng tháng tận, thách thức đeo bám đến tận cuối. May, mọi chuyện kết thúc có hậu trong một chiều cuối năm đóng lại quá khứ