hamain
Phượt thủ
Bài viết có sử dụng hình ảnh của Tông Hêu, Kutae, Quỳnh khùng, Hiền Văn, Trang Vox, Tuấnn , Hoài Xoài... Một số chi tiết có thể lẫn lộn vì trí nhớ không tốt lắm cùng với giợng văn quá hãi nên khán giả cần cân nhắc trước khi đọc. Xin nhận mọi gạch để xây biệt thự. Xin cảm ơn
Fanxipang - Sức hấp dẫn không thể chối từ
Tôi là một đứa con gái cũng như những đứa con gái khác thôi, nhưng tôi thích sự tự do, không ràng buộc và đặc biệt là tôi thích lang thang. Tôi đi đến những nơi chưa đến cho dù là lang thang một mình ( mà thực ra là chủ yếu đều lang thang một mình). Cảm giác được đặt chân nơi mới lạ thật là phấn khích, nó có cảm giác như đứa con nít được cho một cây kem mát lạnh, nó làm tôi nôn nao, đầy cảm hứng khó mà diễn tả được. Vì vậy với tôi được đi là được thỏa mãn rồi. Thỉnh thoảng vẫn hay vô phuot.vn để tìm kiếm thông tin, đọc các bài viết trong đó cho đỡ ghiền bởi tôi cũng không có nhiều thời gian và ngân lượng để tung hoành khắp nơi như các bạn khác. Đọc các bài viết về hành trình chinh phục Fan mà người tôi rạo rực , nôn nao quá. Chưa hình dung ra Fan là như thế nào, đường đi khó khăn ra sao nhưng chỉ nghĩ đến thôi là tim tôi đã mún nhảy tung lên vì phấn khích. Thế là quyết định phải leo Fan, phải chinh phục được Fan và cái quan trọng nhất đây là cơ hợi tôi có thể chiến thắng được chính bản thân mình. Háo hức là thế, hồi hộp là thế nhưng khi vào phuot.vn để kiếm team leo Fan lại không có nhóm nào đi vào thời gian mà tôi có thể đi được. Rồi xong, bao nhiêu hào hứng tắt ngúm, tôi không có cơ hội ra ngoài Bắc nhiều, chỉ tranh thủ đợt đi học này tôi mối về Bắc được thôi. Thất vọng, chán nản, làm sao đây trời. Thế là đánh liều lập topic kiếm người đi cùng dịp sau tết. Lập topic xong rồi chờ hoài chờ hoài mà vẫn không thấy ai comment hết trơn. Nản lần 2. Mỗi ngày vào check topic cả mấy chục lần, hy vọng, hy vọng… Cuối cùng cũng có nhóc Harrycon ( Đạt Kutae) vào comment hỏi. Mừng húm luôn, thế là cũng có hy vọng rồi. Rùi nhóc Shuri_Vox (Trang) cũng nhào zô. Thế là mở cờ trong bụng, chắc chắn mình sẽ lập được team leo Fan trong thời gian đó. Rồi cứ thế team đã có khoảng gần 10 người. Lòng vui không tả, liên hệ với Tour để có thông tin về lịch trình, giá cả vì trong đoàn không có ai có kinh nghệm leo Fan hết cộng với quyết định chọn đường đi khó khăn nhất cung Cát Cát nên quyết định mua Tour cho an toàn và khỏe nữa.

Đã đủ dân số, theo như lời kêu gọi của nhóc Harrycon(Tông giật) thì quyết định chốt đoàn. 10 người, trong đó có 3 người trong Nam, còn lại 7 người ngoài Bắc. Vận động các thành viên chăm chỉ luyện tập thể lực để chuẩn bị cho chuyến đi rất vất vả này. Tôi cũng update thông tin về lịch trình chuyến đi, đồ dùng cần thiết, chuẩn bị thể lực… tất cả các thông tin có thể để các thành viên trong team nắm rõ. Vì người trong Nam, kẻ Bắc nên không thể offline được nên các mems ở ngoài Bắc off được thôi. Cũng cập nhật thông tin, tình hình của các mems, động viên các nhóc lo tập thể lực để chuyến đi thành công.
Team cũng lập hội trên Facebook, chém gió khinh khủng, ai cũng háo hức nôn nao háo hức chờ tới ngày leo thôi. Tự nhiên nhóc Dkvit123 (Tuấn) đăng một bài viết trên phuot.vn : “Fanxipan_ Giấc mơ không hoang đường” làm cả team choáng váng. Bài viết nói về một nhóm các bác cũng leo Fan nhưng gặp đúng đợt mưa bão nên rất khó khăn… Tự nhiên đọc bài viết cũng thấy lo quá. Vì team toàn người trẻ, có một anh sinh năm 1988 là cao tuổi nhất, không biết tình hình thế nào. Lại hoang mang hơn nữa khi có 3 bạn quyết định rút khỏi danh sách vì lo không đi được chặng đường Cát Cát khó khăn này. Người nói nên đổi qua chặng Trạm Tôn – Trạm Tôn cho dễ dàng hơn, người nói cứ để chặng Cát Cát, có thử thách mới thú vị, mỗi người một ý. Phải làm sao đây? Tôi quyết định chính thức post bài viết này lên trang của team và yêu cầu tất cả mọi người lên đọc tham khảo. Ai nhắm có thể lực tốt, sức khỏe tốt thì tiếp tục rèn luyện thể lực để chuẩn bị tốt cho chuyến đi, còn ai nhắm không đi được thì cứ rút khỏi danh sách. Thông báo được đưa ra, mọi người khi chọn chặng Cát Cát-Trạm Tôn cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý nên những người còn lại vẫn quyết định leo Fan theo chặng cũ, không thay đổi gì hết. Vậy là quyết định vẫn đi chặng Cát Cát – Trạm Tôn và đoàn sẽ chốt là 7 người. Tôi cũng lên tư tưởng và động viên các nhóc ráng tập thể lực nhất là sau khi đọc vài viết bên trên.Sau ngày này có 2 bạn của nhóc Đạt Kutae muốn leo Fan đợt này, tôi cũng lo 2 nhóc này zô nhóm trễ quá sợ không theo kịp nhóm. Nhưng được sự “ bảo kê” của nhóc Đạt Kutae nên tôi cũng yên tâm. Vậy là cuối cùng chốt đoàn lần chót: 9 người, leo Fan cung Cát Cát – Trạm Tôn. Giờ chỉ lo luyện tập, lên trang chém gió và chờ ngày chinh phục Fan thôi.
Tôi có chút việc nên lên Sapa trước 1 xíu, còn tụi nhóc thì đi tàu Hà Nội – Lào Cai sáng hôm sau. Sapa đón tôi bằng sương mù và lạnh kinh khủng. Tôi nhanh chóng làm thủ tục check in khách sạn để tranh thủ làm vài vòng quanh Sapa. Lần thứ 2 quay trở lại Sapa, cảnh vật chẳng có gì thay đổi, vẫn thế: những con đường mù sương, lạnh lẽo, buồn buồn, một vài người cầm dù chạy nhanh qua các con phố, vài người nước ngoài đứng bên đường coi hàng lưu niệm...





Lại lang thang một mình qua những con đường lạnh cóng, nhét tai phone vào rùi qua nhà thờ đá, chợ Sapa, vòng vòng kiếm vài tiệm tạp hóa mua đồ cho chuyến đi sắp tới. Kiếm một quán café trên này thật khó, đi vòng vòng một hồi mà kiếm mãi không thấy có quán café nào ok cả. Cuối cùng chui vào quán cạnh khách sạn ngồi uống cacao nóng cho đỡ lạnh. Liên lạc với mấy nhóc coi đã lên tàu chưa, thấy tụi nhóc lên tàu đang chém gió rồi. Nhắc tụi nhóc lo ngủ sớm để mai còn có sức leo Fan nữa. Lại ngồi nhét tai phone zô tai vừa onl vừa ngồi rung vì quá lạnh. Bên cạnh có một nhóm mấy nhóc đang ngồi đánh bài. Tự dưng lại thèm có một ai đó ngồi cạnh… Thế đấy, đôi khi lang thang một mình lại thấy cô đơn và lạc lõng thế. Cacao nguội lạnh rồi, nhóm kia cũng về từ lúc nào. Ngồi một lúc quán hết người, thui ta cũng về ngủ đây để mai còn chiến chứ.

Fanxipang - Sức hấp dẫn không thể chối từ
Tôi là một đứa con gái cũng như những đứa con gái khác thôi, nhưng tôi thích sự tự do, không ràng buộc và đặc biệt là tôi thích lang thang. Tôi đi đến những nơi chưa đến cho dù là lang thang một mình ( mà thực ra là chủ yếu đều lang thang một mình). Cảm giác được đặt chân nơi mới lạ thật là phấn khích, nó có cảm giác như đứa con nít được cho một cây kem mát lạnh, nó làm tôi nôn nao, đầy cảm hứng khó mà diễn tả được. Vì vậy với tôi được đi là được thỏa mãn rồi. Thỉnh thoảng vẫn hay vô phuot.vn để tìm kiếm thông tin, đọc các bài viết trong đó cho đỡ ghiền bởi tôi cũng không có nhiều thời gian và ngân lượng để tung hoành khắp nơi như các bạn khác. Đọc các bài viết về hành trình chinh phục Fan mà người tôi rạo rực , nôn nao quá. Chưa hình dung ra Fan là như thế nào, đường đi khó khăn ra sao nhưng chỉ nghĩ đến thôi là tim tôi đã mún nhảy tung lên vì phấn khích. Thế là quyết định phải leo Fan, phải chinh phục được Fan và cái quan trọng nhất đây là cơ hợi tôi có thể chiến thắng được chính bản thân mình. Háo hức là thế, hồi hộp là thế nhưng khi vào phuot.vn để kiếm team leo Fan lại không có nhóm nào đi vào thời gian mà tôi có thể đi được. Rồi xong, bao nhiêu hào hứng tắt ngúm, tôi không có cơ hội ra ngoài Bắc nhiều, chỉ tranh thủ đợt đi học này tôi mối về Bắc được thôi. Thất vọng, chán nản, làm sao đây trời. Thế là đánh liều lập topic kiếm người đi cùng dịp sau tết. Lập topic xong rồi chờ hoài chờ hoài mà vẫn không thấy ai comment hết trơn. Nản lần 2. Mỗi ngày vào check topic cả mấy chục lần, hy vọng, hy vọng… Cuối cùng cũng có nhóc Harrycon ( Đạt Kutae) vào comment hỏi. Mừng húm luôn, thế là cũng có hy vọng rồi. Rùi nhóc Shuri_Vox (Trang) cũng nhào zô. Thế là mở cờ trong bụng, chắc chắn mình sẽ lập được team leo Fan trong thời gian đó. Rồi cứ thế team đã có khoảng gần 10 người. Lòng vui không tả, liên hệ với Tour để có thông tin về lịch trình, giá cả vì trong đoàn không có ai có kinh nghệm leo Fan hết cộng với quyết định chọn đường đi khó khăn nhất cung Cát Cát nên quyết định mua Tour cho an toàn và khỏe nữa.

Đã đủ dân số, theo như lời kêu gọi của nhóc Harrycon(Tông giật) thì quyết định chốt đoàn. 10 người, trong đó có 3 người trong Nam, còn lại 7 người ngoài Bắc. Vận động các thành viên chăm chỉ luyện tập thể lực để chuẩn bị cho chuyến đi rất vất vả này. Tôi cũng update thông tin về lịch trình chuyến đi, đồ dùng cần thiết, chuẩn bị thể lực… tất cả các thông tin có thể để các thành viên trong team nắm rõ. Vì người trong Nam, kẻ Bắc nên không thể offline được nên các mems ở ngoài Bắc off được thôi. Cũng cập nhật thông tin, tình hình của các mems, động viên các nhóc lo tập thể lực để chuyến đi thành công.
Team cũng lập hội trên Facebook, chém gió khinh khủng, ai cũng háo hức nôn nao háo hức chờ tới ngày leo thôi. Tự nhiên nhóc Dkvit123 (Tuấn) đăng một bài viết trên phuot.vn : “Fanxipan_ Giấc mơ không hoang đường” làm cả team choáng váng. Bài viết nói về một nhóm các bác cũng leo Fan nhưng gặp đúng đợt mưa bão nên rất khó khăn… Tự nhiên đọc bài viết cũng thấy lo quá. Vì team toàn người trẻ, có một anh sinh năm 1988 là cao tuổi nhất, không biết tình hình thế nào. Lại hoang mang hơn nữa khi có 3 bạn quyết định rút khỏi danh sách vì lo không đi được chặng đường Cát Cát khó khăn này. Người nói nên đổi qua chặng Trạm Tôn – Trạm Tôn cho dễ dàng hơn, người nói cứ để chặng Cát Cát, có thử thách mới thú vị, mỗi người một ý. Phải làm sao đây? Tôi quyết định chính thức post bài viết này lên trang của team và yêu cầu tất cả mọi người lên đọc tham khảo. Ai nhắm có thể lực tốt, sức khỏe tốt thì tiếp tục rèn luyện thể lực để chuẩn bị tốt cho chuyến đi, còn ai nhắm không đi được thì cứ rút khỏi danh sách. Thông báo được đưa ra, mọi người khi chọn chặng Cát Cát-Trạm Tôn cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý nên những người còn lại vẫn quyết định leo Fan theo chặng cũ, không thay đổi gì hết. Vậy là quyết định vẫn đi chặng Cát Cát – Trạm Tôn và đoàn sẽ chốt là 7 người. Tôi cũng lên tư tưởng và động viên các nhóc ráng tập thể lực nhất là sau khi đọc vài viết bên trên.Sau ngày này có 2 bạn của nhóc Đạt Kutae muốn leo Fan đợt này, tôi cũng lo 2 nhóc này zô nhóm trễ quá sợ không theo kịp nhóm. Nhưng được sự “ bảo kê” của nhóc Đạt Kutae nên tôi cũng yên tâm. Vậy là cuối cùng chốt đoàn lần chót: 9 người, leo Fan cung Cát Cát – Trạm Tôn. Giờ chỉ lo luyện tập, lên trang chém gió và chờ ngày chinh phục Fan thôi.
Tôi có chút việc nên lên Sapa trước 1 xíu, còn tụi nhóc thì đi tàu Hà Nội – Lào Cai sáng hôm sau. Sapa đón tôi bằng sương mù và lạnh kinh khủng. Tôi nhanh chóng làm thủ tục check in khách sạn để tranh thủ làm vài vòng quanh Sapa. Lần thứ 2 quay trở lại Sapa, cảnh vật chẳng có gì thay đổi, vẫn thế: những con đường mù sương, lạnh lẽo, buồn buồn, một vài người cầm dù chạy nhanh qua các con phố, vài người nước ngoài đứng bên đường coi hàng lưu niệm...





Lại lang thang một mình qua những con đường lạnh cóng, nhét tai phone vào rùi qua nhà thờ đá, chợ Sapa, vòng vòng kiếm vài tiệm tạp hóa mua đồ cho chuyến đi sắp tới. Kiếm một quán café trên này thật khó, đi vòng vòng một hồi mà kiếm mãi không thấy có quán café nào ok cả. Cuối cùng chui vào quán cạnh khách sạn ngồi uống cacao nóng cho đỡ lạnh. Liên lạc với mấy nhóc coi đã lên tàu chưa, thấy tụi nhóc lên tàu đang chém gió rồi. Nhắc tụi nhóc lo ngủ sớm để mai còn có sức leo Fan nữa. Lại ngồi nhét tai phone zô tai vừa onl vừa ngồi rung vì quá lạnh. Bên cạnh có một nhóm mấy nhóc đang ngồi đánh bài. Tự dưng lại thèm có một ai đó ngồi cạnh… Thế đấy, đôi khi lang thang một mình lại thấy cô đơn và lạc lõng thế. Cacao nguội lạnh rồi, nhóm kia cũng về từ lúc nào. Ngồi một lúc quán hết người, thui ta cũng về ngủ đây để mai còn chiến chứ.

Last edited: