What's new

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang.

Chào các bạn,

Kể từ lúc gia nhập cái hội “Phượt” này, tui đã dẫn các bạn theo vài cuộc rong chơi, từ Hà Tiên qua Kép, rồi lang thang về Đất Mũi, xuyên U Minh… Xen vào giữa là trở về những ngày tháng cũ, nhìn lại những bến phà xưa mà giờ này có nhiều bạn trẻ chưa một lần biết đến. Tất cả là để mong chia sẻ cùng nhau những vui, buồn trên đường đi phượt. Rất vui vì các bài viết đã được nhiều bạn trẻ theo dõi và góp ý. Hy vọng rằng bài kế tiếp này sẽ không làm các bạn thất vọng. Xin mời !

Daehan120cc và cuộc rong chơi ngàn dặm của 2 kẻ thích lang thang!

Lời mở đầu:

Nhìn cái tựa hơi bị “hoành tráng”, tự mình cũng thấy ngài ngại. Nhưng thật ra đó là “mơ ước”, mà mơ ước thì chẳng làm chết ai bao giờ, đôi khi nó còn có vẻ lãng mạn nửa. Thôi thì cứ mơ. Rong chơi ngàn dặm thì phải trên 1000km lận, nào phải giỡn chơi. Cho nên cuộc rong chơi tương đối dài ngày, thực hiện được nó phải giải quyết được các điều kiện sau:

1/Thiên thời: ở đây tui muốn nói tới thời tiết. Chuyến đi dự kiến cuối tháng ba đầu tháng tư, lúc này trời chưa vào mùa mưa, còn bão thì phải tháng 8 trở đi mới có. Vậy thì yên tâm lên đường.

2/Phương tiện: Dĩ nhiên đó là con Daehan cùi bắp mua từ năm đầu thế kỷ XXI, tới nay là 12 năm rồi, nhưng ngoại trừ việc phải thay sên dĩa, vỏ ruột, bu-gi…thì cái máy chưa một lần bị rã, bởi vì cho tới nay nó vẫn chưa bao giờ để chủ nhân phải “nằm đường”!

3/Địa lợi: Ý tui là tình hình đường sá, dốc đèo có hiểm trở không, an ninh có vấn đề gì chăng? Chạy con Daehan bèo thì chắc “bọn ác” ít khi dòm ngó; nhưng cũng không cấm chúng “nghía” tới “trang thiết bị” đi đường! Cho nên phải lựa đường mà chạy, hỏi thăm kỹ lưỡng trước mỗi đoạn hành trình. Còn lại thì…hên xui!

4/Sức khỏe: He he, cái này mới cực kỳ quan trọng, nó quyết định sự thành bại của cuộc rong chơi. Chỉ cần 1 trong 2 người bịnh “quạng” bất tử, thì lập tức chuyến đi chấm dứt ngay!

Chuyến đi này, tuy có dự định từ trước, đã thực hiện các chuyến đi nháp…nhưng ngày giờ và cơ hội xuất phát cũng chỉ được quyết định rất “thình lình”. Lộ trình cũng đã dự kiến, thực tế chắc chắn không theo ý mình muốn, nhất là mấy nguyên tắc như: đi trên dưới 100km ngày, hoàn thành mỗi đoạn đường trong vòng buổi sáng hay đừng quá trễ, hoặc cứ theo các cung đường đã định.v..v...đều có thể thay đổi do nhiều lý do khách và chủ quan, như đã nói. Cuối cùng, để tăng tính hấp dẫn của bài viết, tác giả sẽ chỉ tiết lộ theo trình tự thời gian, đúng như những gì đã xảy ra trong chuyến đi, không nói trước, không dự kiến dự cò gì cả.

Phần 1 : Đường lên Cao nguyên.

Lỗ Tấn (1881-1936), nhà văn Trung Quốc - Danh nhân văn hóa thế giới, đã viết “Mặt đất làm gì có đường, chỉ do con người đi mãi mà thành đường”. Ông nói không sai, nhưng xem đường là chỉ do con người làm nên thì còn thiếu, bởi vì còn có đường đi của kiến, đường đi quen thuộc của thú rừng…không kể “đường đi” trên không của các loài chim thiên di hàng năm. Mà thôi, đó chỉ là suy luận cho vui, dẫu sao, đường do con người làm nên mới thật là quan trọng.
Nước là dấu hiệu đầu tiên mà các nhà khoa học muốn tìm thấy để xác định một hành tinh có sự sống hay không. Cho đến bây giờ mọi cố gắng tìm kiếm nước trong không gian vẫn chẳng kết quả gì. Và địa cầu vẫn là hành tinh xanh đơn độc, lang thang trong mênh mông vũ trụ! Cho nên sự quan trọng của nước là tuyệt đối. Nó quyết định sự sống còn của các sinh vật.
Dòng sông, theo tôi là một “kiểu hình” của nước, tích góp từ những chút giọt nhỏ nhoi nơi thượng nguồn, rồi “chảy” theo từng địa thế của đất. Và nếu nói theo Lỗ Tấn thì mặt đất làm gì có sông, chỉ do nước tự góp nhặt đâu đó rồi cùng nhau “chảy” về phía thấp mà thành.
Các bạn thân mến,
Tôi xin phép nói lan man chút đỉnh như trên về con đường và dòng sông bởi vì, có lẽ, mọi chuyến đi, xa và dài ngày, đều không thể thiếu chúng. Nhờ chúng cuộc đi trở nên thú vị và hấp dẫn. Chuyến đi của chúng tôi cũng sẽ qua những con đường và cũng sẽ dọc theo những dòng sông.
 
Last edited by a moderator:
He he,
Vậy là chú em mày còn giỏi tiếng Lèo hơn tui rùi.Mà này mấy cô gái Lào cũng xinh lắm đây,hãy chờ xem tiếp nhe.Hôm nay bận,post nhiu thui,mai tiếp.Có giang viethuvnn Xin lỗi tất cả.
Doigiaymoi.
 
Chào chú cháu cũng ở Long Xuyên đọc hết 17 trang cháu ngưỡng mộ cô chú quá. Chúc chú sẽ tiếp tục khám phá thêm các cung đường mới.
 
Chào lhtamvcb,
He he,vậy là có thêm 1 đồng hương,cái nick này nghe có vẻ Bắc Vàm cống quá ta.Chú cảm ơn cháu.
Doigiaymoi.
 
Vậy là mới sáng sớm “đầu năm” đã có điềm lành,cuộc rong chơi chắc sẽ bình yên nơi xứ lạ!
Chúng tôi rời Attapeu mà không biết có còn trở lại.Thị xã nhỏ bé của xứ sở hiền hòa này bổng làm tôi lưu luyến,bởi vì ,dù chỉ một buổi chiều lặng lẽ thoáng qua,nó cũng êm đềm đi vào tâm thức bằng những hình ảnh chân chất,bình dị khó quên!

attachment.php


Con đường trước mặt,tuy bắt đầu vắng vẻ,nhưng không còn cảnh hoang vu,đe dọa như sáng hôm qua.Nhà cửa tuy thưa thớt,nhưng cạnh đó không xa là bản làng,đang còn mờ ảo sương mai.

attachment.php


attachment.php


Cũng những dãy núi chạy dọc bên trái,những cánh rừng cây thấp trong xa,nhưng trên đường bây giờ đã có xe cộ và người qua lại.Có cả một cái miếu ai đó dựng trang trọng bên vệ đường.

attachment.php


Nơi đây thuộc “ Khu bảo tồn thiên nhiên Dong Hua Sao”,con đường 11 đang chạy men theo cánh rừng nguyên sinh phía tay trái,chắc chắn vẫn còn hoang sơ,không thua gì đoạn khởi đầu của nó,hôm qua. Thỉnh thoảng chúng tôi thấy bên cạnh mái nhà sàn có cả 1 con “pick up quê mùa”đậu “chơi”.

attachment.php


Nhà Lào,cũng như Campuchia, hầu hết đều là nhà sàn cao cẳng,chỉ khác nhau ở phần mái lợp bên trên.

attachment.php

Dãy núi phía sau thuộc K.B.T.T.N.Dong Hua Sao.
 
Lúc này chúng tôi có thể ngừng lại thoải mái để chụp ảnh và “đi đâu” tùy thích.Tuy là lên cao nguyên Boloven có độ cao trung bình khoảng 1400m,nhưng chẳng phải vượt qua núi đồi hiểm trở nào,đường đi do vậy,luôn thoai thoải,ngày càng lên cao,qua cái cảm nhận về sự giảm dần của nhiệt độ.

attachment.php


08h00,chúng tôi tới một ngã 3,mà theo bản đồ thì con đường rẻ trái sẽ dẫn qua Paksé,rất gần,so với con đường đi thẳng.

attachment.php


Dù ông bạn Ch. dặn chỉ đi đường quốc lộ,tráng nhựa,nhưng đứng trước ngã tư đường,rẻ một cái có thể gần hơn hàng đôi ba chục cây số, quá hấp dẫn nên tự hỏi lòng có dám… tiếp tục phiêu lưu ?

attachment.php


Tuy nhiên,đi rong chơi chứ nào phải đâu thi đấu,đường gần hay xa chẳng nghĩa lý gì,nếu nó không an toàn.Chuyến đi hấp dẫn khi có tính phiêu lưu,nhưng cứ “liều mạng” như đã một lần “trót dại” vì không nắm vững thông tin,thì đúng là cái “ngu”đáng trách !Thôi,tốt nhất nên nhờ cái miệng giải quyết mối băng khoăng này.
Gặp mấy cậu thanh niên người Việt chạy chiếc Honda độ khá độc,mừng quá,hỏi thăm nhưng …trớt quớt,họ chỉ lung tung ben,rồi nói chưa biết đường tới đó(Paksé)!

attachment.php


Chúng tôi chợt nhìn thấy mấy người Lào đang ngồi nói cười vui vẻ trước nhà,trên bàn 1 chai beer Laos còn dang dở,dưới đất lủ khủ đôi 3 vỏ không.Chẳng biết chút tiếng Lào nào ngoài 2 từ “khọp chài”(cảm ơn),thôi thì...cứ “có chi dùng nấy”,tôi “chơi càn” tiếng Việt : Pắc xế…rồi chỉ ngã rẻ trái bên kia đường.
He he,họ chả hiểu tôi nói gì,cứ ngớ ra một lúc,rồi trả lời lại bằng tiếng…Lèo.Lần này thì tới phiên tôi…”bần thần”lỗ nhỉ !.

attachment.php


He he,nhớ tới bài cũ ông bà đã dạy,còn nước còn tát,tôi bèn…”vổ ngực xưng tên” : Việt Nam,Việt Nam!Thì trởi ơi,ông Cù lại độ mạng.
Lập tức cái ông anh đứng tuổi vừa nói a…Việt Nam…vừa gục gặc đầu rồi nói với người đàn bà có lẽ là vợ mấy tiếng,thì bà này cũng gục gặc đầu rồi chạy tuốt vô nhà.Tức thì dẫn ra một chị ,có lẽ là em,chị này nói liền bằng tiếng Việt giọng Lèo,tôi là Nang Ma Ny Soy…

attachment.php


Bà xã tôi mừng rở như vừa được…lì xì(đang Tết…Lèo mà!) :
-a…a…chị nói được Tiếng Việt,may quá xá quà xa…ha.. ha… ha.
Và dĩ nhiên chuyện đường sá được giải quyết nhanh chóng.Chị Ma Ny Soy nói mình đã từng là học sinh trường dân tộc nội trú ở Kontum….Tiếp theo là chộp ảnh và mời chị ký tên vào quyển bản đồ atlas để kỷ niệm,riêng tôi được ông anh mời 1 ly bia Lào không đá, “vui như Tết Bun Pi May”, thật ngon!

attachment.php


Tôi chơi sạch bóc ly bia Lào,không màng tới có bị CSGT đo nồng độ rượu hay không ! Rồi chắp tay xá,”khọp chài” từ giã.Thiệt là vui vẻ quá chừng!
 
Chau doc bai viet cua bac lien 1 mach 17 trang den gio , giong van va hinh anh logic chac che !Doc bai cua bac cu nhu dang duoc di cung voi 2 bac vay do!Chau chuc 2 bac doi dao suc khoe de co 1 chuyen phieu luu hap dan !
 
He he,
Chú em thik sớm quá,phải đợi coi Tết Lèo ra seo rồi thik cũng không muộn.Ngày Tết chính thức là 14,15 kìa.Hôm nay mới 13.Nè,chừng nào có đi thì phải chuẩn bị con xế mình cho thiệt độc,càng độc càng đã,bên ấy chẳng có cái vụ bắt bớ vì thay đổi kiẻu dáng xe đâu,chơi làm seo cho mấy bạn Lào phải...ngước nhìn,còn không thì mình ngước nhìn lại họ.Hãy xem tiếp rồi thấy.
Doigiaymoi.
 
Cảm ơn cháu cuonguk,
Hai bác rất sung sướng khi cháu enjoy cái hồi ký này,giống như 2 bác đã enjoy cái cuộc rong chơi thú vị đó.Cảm ơn cháu về lời chúc sức khỏe.
Doigiaymoi.
 
Bác ơi, con đọc hồi ký của Bác có cảm giác như đang xem phim truyền hình í... đang khúc hấp dẫn thì... hết phim! Con hồi hộp chờ bài mới của Bác đây!^^
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,642
Bài viết
1,154,365
Members
190,155
Latest member
ncvinh123
Back
Top