doun
Phượt gia
Khậc khậc!!! Cái nhà bác Đảo viết về lòng mà làm em ướt hệt cả ngực. Em là cứ đả đảo cái anh cho rằng ăn lòng là bị Cô lét tê rôn. Bọn này nó nói thế là để không ai ăn nữa, lòng nó rẻ xuống để chúng nó được nhậu xả láng đấy mờ. Phàm ở đời cái con người, không được miếng lòng sốt thì chết miệng vẫn há.
Lại nhớ những cái năm chín mươi mấy, cứ tầm hăm mốt, hăm hai tháng chạp, đoán chừng sinh viên được nghỉ tết là thằng anh họ làm ba toa đã sang nhà xin phép ông bà già em cho em sang giúp nó thịt lợn bán tết. Trời thì lạnh, dậy từ 3 giờ sáng sang giúp nó, thịt đến con lợn nào ngon nhất là để riêng cỗ lòng ra, nó dặn vợ làm thật sạch, tăng cường băm nhiều mỡ vặt vào. Thịt lợn đến tầm 7 giờ sáng được khoảng 4-5 con gì đó, hai anh em rửa chân tay trong khi bà chị lúi hút luộc lòng dưới bếp. Vừa tợp xong chén trà nóng thì bà chị bê đĩa lòng bốc khói nghi ngút lên. Hai thằng khoanh chân trên ghế salon nan, gắp miếng bánh xe cho vào miệng mà mùi hành sực lên mũi nó mới thông thoáng nàm sao!!!!Tợp chén diệu thằng anh gọi với xuống bếp "Mẹ nó bỏ bơ gạo vào cái nồi nhỏ rồi gạn nước cuối luộc lòng nấu cho anh em em tôi bát cháo nhá". Chậc chậc.... Sực hết 2 đĩa lòng thì cũng là lúc bà chị dâu bê 2 bát tô cháo lổn nhổn nhiều tiết do có đoạn lòng khi luộc quên không chọc nên bị vỡ lên không quên kèm theo mùi tàu, húng chó, ớt tươi, hạt tiêu. Húp xụp soạt vòng quanh bát cháo lòng nâu nâu màu Súc-cù-là mà nghe cái con tì con vị nó ấm lên. Nghĩ đời nó sao mà khoái thế. Ước muốn bỏ cha nó cái việc mài đít quần ở trường đại học với cơm 3 nghìn/suất mà về quê làm nghề đồ tể cho nó sướng. Mà lúc đó ông bà già vẫn còn con Com-pho 3 số made in Cộng hòa dân chủ Đức hợi bị phù hợp với chở lợn.
Giờ thằng anh chuyển sang làm công nhân cho tây không làm đổ tể nữa vì hai vợ chồng nó nghĩ sát sinh nhiều quá nên đẻ 2 con thị mẹt làm mình mất nguồn cung cấp món quốc hồn quốc túy này mỗi khi về quê. Thôi đành ra Đệ nhất Lòng-Thụy Khuê cho nó bù đắp phần nào cái khoái khẩu vậy.
Lại nhớ những cái năm chín mươi mấy, cứ tầm hăm mốt, hăm hai tháng chạp, đoán chừng sinh viên được nghỉ tết là thằng anh họ làm ba toa đã sang nhà xin phép ông bà già em cho em sang giúp nó thịt lợn bán tết. Trời thì lạnh, dậy từ 3 giờ sáng sang giúp nó, thịt đến con lợn nào ngon nhất là để riêng cỗ lòng ra, nó dặn vợ làm thật sạch, tăng cường băm nhiều mỡ vặt vào. Thịt lợn đến tầm 7 giờ sáng được khoảng 4-5 con gì đó, hai anh em rửa chân tay trong khi bà chị lúi hút luộc lòng dưới bếp. Vừa tợp xong chén trà nóng thì bà chị bê đĩa lòng bốc khói nghi ngút lên. Hai thằng khoanh chân trên ghế salon nan, gắp miếng bánh xe cho vào miệng mà mùi hành sực lên mũi nó mới thông thoáng nàm sao!!!!Tợp chén diệu thằng anh gọi với xuống bếp "Mẹ nó bỏ bơ gạo vào cái nồi nhỏ rồi gạn nước cuối luộc lòng nấu cho anh em em tôi bát cháo nhá". Chậc chậc.... Sực hết 2 đĩa lòng thì cũng là lúc bà chị dâu bê 2 bát tô cháo lổn nhổn nhiều tiết do có đoạn lòng khi luộc quên không chọc nên bị vỡ lên không quên kèm theo mùi tàu, húng chó, ớt tươi, hạt tiêu. Húp xụp soạt vòng quanh bát cháo lòng nâu nâu màu Súc-cù-là mà nghe cái con tì con vị nó ấm lên. Nghĩ đời nó sao mà khoái thế. Ước muốn bỏ cha nó cái việc mài đít quần ở trường đại học với cơm 3 nghìn/suất mà về quê làm nghề đồ tể cho nó sướng. Mà lúc đó ông bà già vẫn còn con Com-pho 3 số made in Cộng hòa dân chủ Đức hợi bị phù hợp với chở lợn.
Giờ thằng anh chuyển sang làm công nhân cho tây không làm đổ tể nữa vì hai vợ chồng nó nghĩ sát sinh nhiều quá nên đẻ 2 con thị mẹt làm mình mất nguồn cung cấp món quốc hồn quốc túy này mỗi khi về quê. Thôi đành ra Đệ nhất Lòng-Thụy Khuê cho nó bù đắp phần nào cái khoái khẩu vậy.