What's new

[Chia sẻ] Kì nghỉ hè tào lao của gia đình nhà Cáo

Lâu lắm rồi, chính xác là vào 10 năm trước, năm 2013, mình đã viết về chuyến đi trăng mật lôm côm của mình lần đầu tiên trên phượt.vn, viết chơi thôi, nhưng chơi rồi thành thật, nhờ anh chị em động viên tinh thần, mà mình cũng viết mãi, viết cho đến ngày cuối cùng. Sau đó in thành một quyển sách đem tặng vợ chính ra đẹp hơn album ảnh cưới. Ngẫm lại thời gian đó, thấy viết ra những gì mình nghĩ quả là điều đúng đắn. Thời gian qua đi, nhiều bộn bề suy nghĩ, lắm khi quên hẳn mấy chuyến vi vu, hoặc đôi khi nghĩ già rồi, vi cái đít gì nữa. Nhưng nhiều khi quyển sách trên giá nó rơi đúng vào đầu mình, với dòng chữ "Chuyến trăng mật lôm côm của đôi vợ chồng thổ tả" với dòng chữ trang đầu tiên: Ở tuổi 26 bạn có dám cưới vợ? Giờ mình 36 tuổi rồi, ngẫm lại thấy hồi xưa vừa liều vừa gan, đọc lại một mạch cả chuyến đi thấy thanh xuân sáng bừng lên như bó đuốc. Ở chương cuối cùng của cuốn sách, mình lúc đó có viết: "Sẽ có những chuyến đi khác, gọi nôm na là nối dài giấc mơ... Biết đâu lúc đó, lại không chỉ có 2 người". Hồi đó nghĩ thấy chắc xa xôi lắm, nhưng ngờ đâu ngày đó cuối cùng cũng đến. Trước đây mình viết lần đầu trên Phượt, thì lần này mình cũng sẽ viết tại đây, dù 7 8 năm rồi mình mới đăng nhập lại vào forum, chẳng biết giờ mọi người còn hoạt động trên này nhiều không nữa. Như lần trước, mình sẽ cố viết cho đến kết thúc, giọng văn chắc cũng đã nhạt, nhưng tâm hồn còn tươi lắm
__________________________________________________________

KÌ NGHỈ HÈ TÀO LAO CỦA GIA ĐÌNH NHÀ CÁO

WE TRAVEL NOT TO ESCAPE LIFE, BUT FOR LIFE NOT TO ESCAPE US

Nhiều năm trước, cũng giống như rất nhiều đồng bạn trong những năm tháng đó, mình cũng ham hố những chuyến đi xa, cũng đi nhiều nơi xa hơn mình từng nghĩ đến khá nhiều. Lúc đó sướng lắm, giai thành phố cả đời chưa ra đến ngoại ô, nay lang thang trên những con đèo con dốc vùng cao, tâm hồn phơi phới vô lo nghĩ, cảm giác cứ thế này mà đi được vòng quanh thế giới thì tốt nhỉ? Nhưng cứ đi mãi thế thì họa chăng chỉ có lắp chân vịt vào đít, đội lấy cái tấm pin năng lượng mặt trời và sống bằng quang hợp thì mới đi mãi được. May mắn cho cái thân mình là lấy vợ xong mình cũng vẫn tiếp tục những chuyến đi được kha khá lần, mà nổi bật nhất là “Chuyến trăng mật lôm côm của đôi vợ chồng thổ tả”

Mình và vợ mình giữ được thời gian vui chơi như vậy được đến 5 năm, và chuyện gì đến cũng phải đến: Tự dưng nhà có thêm một đứa nữa. Con bé này được đặt biệt danh là Cáo, vì con Cáo là con vật thông minh, khôn ranh và luôn tìm được cách sống sót trong rừng rậm, chứ không phải cứ Cáo là sẽ già và gian ác như trong truyện cổ tích đâu.

DSCF0391.jpg


Ngày xưa, mỗi lần thấy bà chị đi du lịch cùng gia đình toàn chui vào Resort nằm thư thả, ăn uống nghỉ ngơi vui chơi bãi biển, thú thật, mình khinh lắm. Úi dời ơi, tuổi trẻ mà nằm dài như cá trên thớt thế kia á? Sao không xách cái xe máy mà chạy đi tận cùng thế giới mà tìm kiếm những vẻ đẹp đích thực đi. Thế rồi bụp một cái, có con, mình tự dưng cũng lại thích đi Resort, nằm dãi thẻ ra cho nhàn, mỗi lần đi du lịch là tay xách nách mang, chở theo cả cái chợ Đồng Xuân đi cùng, từ ngày đó, mình đã nghĩ là chắc giờ tiêu chuẩn của mình nó khác rồi, từ nay muốn đi đâu, mình sẽ bay cho nhàn, rồi tìm một khách sạn ngon nghẻ, có bể bơi cho con nó vầy và tận hưởng một kì nghỉ mèo lười như thế cho nó nhàn.

Thật sự đi như thế nó nhàn và sướng thật, mình vẫn cho rằng đi như vậy là cực kì phù hợp với gia đình, hoàn toàn không có ý so sánh gì về các kiểu du lịch nhưng nhiều khi vừa ngồi giặt quần đùi vừa ngẫm nghĩ lại những chuyến đi cũ cứ tự cười một mình, thấy vui vui và nhiều kỉ niệm khó quên, nhưng liếc xuống cái bụng đang chảy xệ ra, mình lại thở hắt rồi tiếp tục giặt quần, kỉ niệm tan như bong bóng xà bông...


000097.JPG

Bẵng đi 5 năm tiếp theo, cái bụng đã chảy dài hơn một tí, lượng tóc cũng vơi đi kha khá, có sợi lại còn highlight màu khói mới sợ, chả phải do lo nghĩ gì đâu, chắc mình xấu lông nên nó vậy. Đúng vào dịp tết năm 2023, đang ngồi rửa bát trong hiên nhà, chẳng vì một lí do gì, giống như một ý tưởng tự dưng bùng nổ trong đầu như một quả bom, mình đập cái nồi xuống sân rồi hét vang “*** gì nữa, ĐI”

Vợ mình từ trong bếp nghe động ầm ầm từ trong bếp phi ra, tay lăm lăm cái đũa cả trợn mắt hỏi “Gì đây? Gì đây? khởi nghĩa hay biểu tình nào?” rồi nhanh nhẹn xắn tay áo ra vẻ thuần thục tư thế đàn áp lắm. Mình nhanh nhẹn áp sát không cho nó kịp vung tay, khẽ bịt mồm thì thào “Đi, mình sẽ đi xuyên Việt, em giai ạ”. Con này tưởng mình bị ngộ độc nước rửa bát nên tròn mắt hỏi “Đi đâu? xuyên gì?”. Mình khẽ đánh mắt ra tư vị phụ huynh đang ngồi cách đó mấy mét uống trà, ra dấu thậm thụt đầy bí ẩn rồi nói lại cho rõ như để khẳng định cái ý tưởng vô cùng điên rồ tại thời điểm ấy: “Mình sẽ đi xuyên Việt, cả nhà luôn, hĩm ạ”.

_DSF0237.jpg


Con thị thì cũng không lạ gì những ý tưởng hâm dở của mình nhưng nó thường không bao giờ đo lường hết mức độ vĩ đại của các ý tưởng đó. Nó hỏi: “Đi bằng ô tô à? ô tô nào? Nhà có bao giờ mua xổ số đâu mà hăng hái thế?”. Lúc này mình mới vỗ vai ả đèn đẹt rồi xòe 2 bàn tay trắng ra bảo “Đây, mình sẽ đi bằng cái này này” nói rồi mình co một bàn tay lại vặn ga ìn ìn. Ả vợ xem chừng vẫn còn băn khoăn lắm, cái xe thì cũng to đấy, nhưng hồi xưa 2 đít đi mấy ngàn km cũng chẳng sao, giờ thêm hẳn một đít nữa thì ngồi theo chiều thẳng đứng à? Lúc này mình mới ôn tồn giải thích cho cái bộ não mông lung đó rằng, Năm sau con thị Cáo nó vào lớp 1 rồi, cũng phải có một dấu mốc đáng nhớ, sau này nó đi bằng ô tô tên lửa gì cũng sẽ rất dễ dàng, nhưng một chuyến đi bằng xe máy thì sẽ rất khó tìm đấy, con này đít nó cũng ngày càng to rồi, không đi nhanh thì có mà mua sidecar đi à? Con thì sắp vào lớp 1 rồi, cũng phải có dấu mốc để lại với đời chứ? Cũng cưới nhau 10 năm rồi chả lẽ cứ đều đều như thế này thì cũng chán bỏ mẹ phải không?, làm một cú hoành tráng kỉ niệm cho cuộc sống phong phú ắt cũng chẳng phải ý tồi? Tôi nói vậy đồng chí có hiểu không? Hay là não nó còn chưa thông?

Lúc này, ả vợ đã dần hiểu ra tính nghiêm trọng của vấn đề, nó thì thào bàn lùi “Nhưng đi vào lúc nào?” Mình rút ngón tay ngửa mặt lên trời lẩm nhẩm bấm độn rồi ngâm: Ngay trước hạ chí, vào giữa tháng 5, đoạn san sát rằm, khi vừa bế giảng”

Mình tính lúc đó là vì thực ra 2 vợ chồng đều làm việc liên quan đến trường mầm non, thời gian vừa bế giảng xong là thời gian nhàn nhất, vừa xong cái sự kiện cuối năm, con cũng vừa tốt nghiệp và chuẩn bị vào cấp 1, thời tiết lúc này vừa mới bước vào mùa hè, chưa quá nóng cũng chẳng nhiều mưa, cũng chưa đụng phải luồng du lịch đầu hè của các gia đình có con đi học từ cấp 1 đổ lên, mà từ nay cho đến lúc đó cũng còn hơn 4 tháng, thỏa sức mà ủ mưu hèn kế bẩn.

Cũng phải nói chút vì sao phải ủ mưu lén lén lút lút như du kích thế này, ấy là vì kinh nghiệm của mình cho thấy, tất cả những kế hoạch đầy tính hoang dã, mạo hiểm như mấy cái trò đi xe máy đa phần sẽ bị người thân trong gia đình cực lực cấm vận và phản đối, chỉ có cách là cứ âm thầm mà làm, giữ kín được đến đâu thì giữ, đoạn nào không giữ được thì ta nói giảm nói tránh, vừa lươn lẹo, vừa an ủi động viên, có thế mới nhấc chân ra khỏi nhà được. Nhớ hồi xưa, mình mạnh mẽ hiên ngang tuyên bố con sắp đi xe máy dọc đất nước mà bị dọa chặt chân cũng thấy hơi gai gai...

Thế rồi ngày tháng dần trôi, thời gian nhanh như chó chạy ngoài đồng, chẳng mấy chốc cũng gần đến cái mốc dự kiến rồi, mình bắt đầu những công tác chuẩn bị đầu tiên cho chuyến hành trình mà mình tạm gọi là “Kì nghỉ hè tào lao của gia đình nhà Cáo”



DSCF0443.JPG
 
AVvXsEi5gkO-Hjv23q_cckpQnPpa2BsBvdJn39aDBoODc3GFfGKvMbcPZjeHXEdCzJ8XyHb2f1kvnaxWK8JWfyqKc00jeBMz9yrorRznRmg6VSbVDv4B1LYMd6O3meEYRkMimuaBiVU4dgULroWZUJONM7u-KqeecQ8j3KIzVP7WgO8OL9MMfj3hN18fb5gCKrir=w599-h399


Rùa đẻ cũng lâu và rất nhiều trứng, khoảnh khắc nhìn thấy một sinh vật to lớn sinh đẻ, lại là con vật đang trong bờ tuyệt chủng rất nhiều cảm xúc và đầy kì diệu. Bọn mình lúc này có thể chụp hình nhưng vẫn không được mở flash và cứ thế cả đoàn ngồi đếm từng quả trứng rùa rơi ra. Khi đẻ xong rùa sẽ lấy 2 chân chèo vùi cát lại che lấp ổ trứng. Lúc này các tình nguyện viên sẽ cắm một cột để làm dấu đến gần sáng sẽ ra bới trứng đưa về trại ấp trong trung tâm. Một hai người lấy thước ra đo đạc rùa làm số liệu, và hôm nay mình đã thấy một chú rùa mới, tức là chưa lên đẻ trứng lần nào, đây là tín hiệu vui vì nghĩa là chú này là một trong 10.000 chú rùa kém may mắn hơn quay lại được ở tuổi trưởng thành và sinh đẻ thành công. Trước khi để rùa nằm nghỉ sau cơn vượt cạn thì các tình nguyện viên bấm 1 thẻ sắt nhỏ vào mai rùa để có thể theo dõi sau này. Toàn bộ quá trình đâu đó chắc hơn 1 tiếng, lúc rùa đã yên vị nghỉ ngơi rồi thì đoàn rút về, trên đường về đang di chuyển thì người dẫn ra hiệu im lặng ngồi thấp, chúng mình thấy tít từ đằng xa có 1 con rùa đen thùi lùi đang bò từ biển lên bờ cát. Dường như thấy bóng người, nó lại bẻ lại định bò về biển, nhưng đến gần mép nước, chả biết do yên tâm lại hay do đang mót đẻ mà nó lại bò ngược lên cát rồi đào hố tìm chỗ đẻ. Mình phải chờ mất nửa tiếng để rùa yên vị rồi mới di chuyển tiếp được. Đêm hôm đó chúng mình thấy đâu đó khoảng 4 5 chú rùa lên đẻ trứng, nhưng thấy bảo cả đêm rùa đều lên đẻ, chắc phải cỡ cả chục con không biết chừng.

AVvXsEiLgPcRBo-Ay6m0ja8bilKmapY-XXOPp8gSVXl8GbgfQvKmwKmW1rzJWbkcKCS3g45vlScnQ_IDTIrzT5Sxpd8aaj7GDVkBwI-i0wpNb6v4B61B80swTOSGpewsZKKdU9Tq9N9OJxrDmIi8-ArgFXJy2adPg386qUXmym3SG_YcBllW7acggnycnOjBBHCq=w702-h467


Sau một đêm dù nóng nhưng mình vẫn ngủ say như lợn vì mệt thì sáng sớm tinh mơ cả làng đã bị gọi dậy, thì ra đêm qua trứng rùa đã nở, nhiều trứng lắm. Bọn mình được cấp cho đâu đó mười mấy con rùa con đựng trong chậu rồi cùng người dẫn ra bãi để thả rùa về biển, bình thường rùa con sẽ phải bò 1 đoạn cát rất xa để về, nhưng để tăng tỉ lệ sống thì bọn mình được hướng dẫn thả gần biển hơn. Cũng có trường hợp người đi thả rùa vừa thả xong có mấy con chim mất dạy vèo qua một cái, thế là bạn rùa sơ sinh về với nước chúa luôn. Mấy bạn rùa con bé xíu mà nhanh nhẹn lắm, chụp choẹt lúc này thì thoải mái luôn.


AVvXsEhtmwg8bdNIBvRCDS97LQinWJkomIf7sawcSBK_YxRMGxIZU3oeyz7Y3jjkQJQuET3kTUqztBP4SYiYrLvSiweYkmUxzHtvlxBAG1lqWZN8NxbXgYwPKBB7dZg4f7Jxnhhllg9Tcb6pYn4z6Fjw9btcZf-SehkLWewDiDZ6ay0EAEBDDFbcsr72CKLFuUeo=w732-h487


Ăn sáng xong thì bọn mình chia tay những người trong đoàn vì họ sẽ về bờ trước, còn chúng mình thì lại chuẩn bị làm thêm tăng nữa, chiếc ca nô mà mấy người bạn trong bờ còn đang đến. Mình tiễn các đồng đội về ca nô và tranh thủ lấy 1 số đồ hôm qua để trên tàu lên bờ. Bố con ngậm ngùi ở lại nhìn những người bạn mới quen rời đi xa. Nhưng cũng từ trong bờ thấy các chuyến ca nô mới nối đuôi nhau phóng về phía hòn Bảy Cạnh. Đứng đấy một mình giữa thiên nhiên, tự dưng lại có cảm giác như lạc trong đảo hoang, bọn mình lấy cây khô thử đánh lửa xem có giống trên phim không, thấy mệt chết mẹ ra mà chẳng có đốm lửa nào, kết luận là nếu lạc đảo hoang thì chắc mình ngỏm củ tỏi.

AVvXsEhr-eKewHiNCAGuVrzuYXwyypOvS6Dgc_B8-VSFpsZHoathABTXnJ8GusyK6Q3Xz6ePthElqM-311v4u7MhnPOm5WYa6GHze5tWFz-q-X684isnshQlADvSXRFZ3YOmydoBIEvzx_tIEbS2x_IEHoauc9IXd8ccmzrbKxuArgXCv5AX_my5ZxHXQiA0kkIO=w595-h396


AVvXsEiX2pyeoVjFZzryxZ0DwxBOTHC5IRlGXB4JL4mhX55hJIALUe27stVgkZwGSFbWrqdSMXl9YCYfRHl9qC7sL9YlpjqJoqlqop3CDKLKngwESlPP8g5tPUeJcqsTigwIJ5QvRHqTJmtu_EmMK-OwzzVV4WRnRpBLtZm9D8dY29CmmdEntMYcGC7-dj36utku=w604-h402


Chẳng mấy chốc các đoàn khách thăm quan tour thả rùa biển đã tràn lên bờ, họ cũng được giới thiệu về trung tâm, và sau đó thì cán bộ mặc quần áo chỉnh tề (khác với chúng mình hôm trước là cán bộ xuề xòa lắm) kẻ một cái vạch căng dây đàng hoàng, rồi 2 3 người chung 1 cái chậu có 1 con rùa, thả ở cái vạch đó để rùa bò về biển, hết. Nói chung thì so với việc xem rùa đẻ là kém xa xôi lắm.

AVvXsEh2Y9K5C9efjtezkXMCzMHhUSpcIvpKZttEGHeAFUTQsdwoh34mb9WL7C5Uy_S9HRDgpXDUxyOXn1O8w1dWfrE8aDvTeGqVXkeJpOMMfkgqrKtX9WifokPZTLYm_k18IgsZU_zOngj2ynfCNWBJ_VlAOlcJMvzSC0aWcoy2a8VdPTal3x4vbUdzIOC6G5Sz=w579-h385

AVvXsEj8awVxHkesmupYmplIpj4GKgRogMHMZOeaUK4bZY_40IEok3YeBn0-eLZq0o4J2B-o_xNs6QhDe27oDKrNwEGIMNUM0lJ16yNL19beDhL-X18sNAz_P1tPo_t8Zg0c7DuyZak7iW0f7p57N3rg9dezaJZXGMm_YO_XXIIySFlOabfTOtqS4QkrWMGCHLcO=w657-h437

AVvXsEjh_EtdOS_MOvEsVmFSEaxLkbyinR8W28pnqASiaU-d4K_DchBnFputuEg_cFSt0DLEfx7EPa5_ixxgDSjif_H91Tdsh-nAD9yCRp8YoGEZA_Eo3pwVS7MVN9RWgBlM63Un6WI52q1FGPSOsHONXXEinBmvaAHwoj9efVjEXBloYb4vtJALpNT2aMQxNr13=w653-h490
 
AVvXsEg_Zb0JnQYWKcmVoPVzaiXcthk7pWdafKJNFl_DFKA-vQqPXBc9QI5VJ1SHoEuvybDvVT0nHECZ70QEXtEcMgp21bXND2bJMG7F291HURrBusGo6qcZ6y60cQfOLdB8KiGCAq00XsRfTKINTxiCiMiRYR5t5OJbKUoNB0-0o9j0JNRaJp1qNACiaZdLpDIj=w652-h489


Lội qua một khu rừng ngập mặn, chúng mình lại tiếp tục lên ca nô phi về phía hòn Cau, tiếp tục quá trình lặn biển khám phá vật vã ngã ngửa tiếp. Ở Hòn Cau thì san hô chết phủ thành cả bãi trắng phau, nhiều không kể xiết, nước ở đây trong veo nhìn thấy ngón chân nhưng sóng cũng mạnh hơn, tắm ở đây chắc xịn sò hơn phần lớn các bãi trong bờ. Ở hòn Cau có 1 vài cái cabin cho khách du lịch ngủ, cũng có cả nước ngọt nữa nên các bạn tây thích thú lắm, thiếu cái là không có điện thôi.

AVvXsEjHzS_0TbsoHGlDB18MLbsfqUdZpEpA7EnfxC2VVpdy0Mbvp0H0qWAzxV2bxynrgR4zww5QTdDdCELPkbeROEJBfR9hay1ebr7yza5iO8LRxB4M9sLtEyU0J_cGEyUy1kTNkjynijh87nfZuVwv_VoxBXI0IhUDvOYKT0v2oiEFhpdKs7ro3xbPjezqsDsD=w531-h708


AVvXsEhHul2TT72QxXy2Lz4SBcbVzb3MPS79Sx0Jezn5CKJfwnBEG-CHatAoxE7ig6VoflSDf9lyeAzmJQW0FoZooQTOLR3BMuAmoqOOOkheEr6nwoWzRZTeUkwcUiruzLSI8peXQJ8AHLHfJd-OqK85JYw-cLkkXnNuvb-jrpHcZiO-v9A0ACb2H_NyBaM4k8rL=w719-h539


AVvXsEhq3fBURpOmRRhmRawanaauUsjWd0Q3xyQxT0XZYNGwbHFFlYfPknkSWwokXZUXY8_EscqpZu8-UR6zfi5FUAh_jZOzZknn7l_kzB6-e_3VIShzFQ49Yf7KKewPphseEKjBPP6p-pEy3njv0N3by1IXfAFKDuihANaXKFN3p5-Ik_njTNDvQJqpVy31on2T=w629-h472


AVvXsEjr7Hcr_fWlA1cePgujIWtU5n4hzvpgqBmgyhYmyI1aOiyKOSuqg73yyP5azmMDWqzGCTy8mZEgcVTnlGzbqjLaKV9wltaSP_I0nnBUQ2EhriIL3X3D59mqRrYyibDALFf-R6A9oM5i1vFCe1jznIPwH7pZfgy0CCjXFdqnbB9jbNJqkw24VDVVvjctJxa4=w604-h453



Từ Hòn Cau thì đích thân chị Vân cùng anh Huy dẫn đoàn đến một chỗ để lặn biển, cũng gần hòn Bảy cạnh thôi nhưng không phải chỗ hôm qua, chỗ này thì san hô đẹp vô cùng, có đủ loại san hô như bông hoa bên dưới đáy biển mà mình không có thiết bị chụp lại. Mãi đến trưa cả làng mới về đến bờ. Với con Cáo thì chắc cho đi thêm nửa ngày nữa nó vẫn chơi tiếp được, bơi lặn chẳng thiếu phút nào, khỏe không ngờ và hơn đứt nhiều người lớn luôn. Bọn mình dành cả buổi trưa chiều để ngủ cho lại người và đến tối thì tranh thủ đi làm miếng kem dừa Cầu Đất xem sao, ngon lắm đó.


AVvXsEhqsNOl5kC3wYqiPsWQ-ZbawtZ7iXfYmE0P1aAZsUauM9nLwJb-KKcVKDq-uL8XIxOkp8RINEGxPwOGP_ZUPBYwzVVY9aGgdUCGcC7mEYFkE8u3Pcl5JBV2TCwDGPXNBrob0LcXADLYaO_M9fiD8O6qzkHDg8fYkxlnR_-DEE_tI287Yj7NwrI-ZrKMVWyp=w586-h440


Ở Côn Đảo buổi tối mình thích lấy xe máy phóng loanh quanh, tận hưởng không khí trong lành nhưng đôi lúc phóng vào mấy cái đường rùng rợn lắm, xung quanh vắng tanh, 2 bên là bờ đá nhà tù lạnh lẽo, đâu đó trong tiếng gió vi vu có tiếng chim kêu eng éc rợn người....
 
Ở Côn Đảo buổi tối mình thích lấy xe máy phóng loanh quanh, tận hưởng không khí trong lành nhưng đôi lúc phóng vào mấy cái đường rùng rợn lắm, xung quanh vắng tanh, 2 bên là bờ đá nhà tù lạnh lẽo, đâu đó trong tiếng gió vi vu có tiếng chim kêu eng éc rợn người....


AVvXsEjxcGHsnuN8BlhwzdjFtnKJ3RcOuCDp3Vko1qc107jRCHfnLMZV9J9QM0sl3pk0LJCiWliOjSFvsjZcbzGTWjQKp9q7P44eJ1yhN5kpmmNGAQtEu8aXkVFssoNwt-cV0u6xJFnjI1UQPsrzoewFuT-ZQjaMN6hFR-OVcAvFDTFvxWNEpwkSEwy2-f5fu-Ur=w582-h436


AVvXsEhtmvBfal9grLOAxhSvmLnFzirG1xnIeVjBXWFjIjOYIF4zfEUbtd4-W6S-J2fK4cSMppoq42CNuwRI6hU9n1z_nbG186HnYOLmF2CoDnQTCHk9mWNosXSHSHAgkzQWFFItXZn5etzUF4dWZd3Xwm3vca1YT15qL1MmGrAohG7pLRKeEc54wmA0uGU_klUP=w518-h691



Một số điểm thăm thú ở Côn Đảo còn có chùa Vân Sơn, sau khi leo lên một chút có thể ngắm biển đảo xa xa và trên chùa có rất nhiều khỉ nhảy nhót chơi bời tự nhiên như người. Đặc biệt là cả nhà mình đã tìm được cách theo xe quân đội đi thăm quan trạm ra đa cao nhất Đảo, trên này phải đi xe của lính chứ xe thường không leo nổi đâu nhé, trên trạm là đủ mọi sắc lính hải lục không quân luôn, từ đây nhìn được trọn 4 phía của đảo. Được leo lên nóc nhà cao nhất và thấy các ra đa làm việc liên hồi. Cách lên thì... không nói được :D

AVvXsEghzOTv6h9SkyRGpAa8g8kJpQ9h6mQhQSOJ-94brHjEiuHgizXABGjKn2luctJgkoQhOGw2UKwDHknymSO4r70PR0zuh9-tg7fellUeJQN5FILP2Z_muqKVokrvincQOKp6kFJq-CM-QlHMn-dnw7EZs_e_arNc4KNp-t_MA78De4qja93H8Car9IwBUCIk=w429-h571


AVvXsEh7nitezsEYWwGOvKdubBQbswVOzDf_U0shsZ4ey0XMyZ6Vp0LaYF4-Fhrg4rGAC63nqJQNCvKRo_h2NNkBCX7vo5ObnFF867EQh8njeOrID7DM4c7ckjyOkiP59gx-vnaMCtAGIbTEAMAOYeG_aNODARA0SxgR1tkcsqiW2xHeTHuMO34BrhYhNWOoaY4p=w681-h511


AVvXsEjjrOW9sAIdk7gfBLdxtkMngnNIGO3LfdDnJiXTRiMbzcSHctEsCRvr1VDqXs_izU4S4COUQ2UXIoSVfZJydjND-U6rDpb6ZlBrXDwuZ9sBJqq9X_cKUWa71xE1WZXhfNbDEdKSDKerIipBT4Jq5lQ1HwIx4rdXkPf8wR44MOtnT850--X5iP8-89EONcA4=w657-h437


Một hoạt động không thể bỏ qua nữa đó là lái xe máy vòng quanh đảo, vì phía sau đảo còn rất nhiều khu vực thưa dân hơn nhưng cũng đáng tới, có thể là khu cầu tàu tránh bão ở Bến Đầm, khu bãi Nhát, mũi Cá mập

AVvXsEilMNnHxI7HsLQmdeGOUKjBo2z9PtTctmAmEaXJwyOM1bg--9BFJnYNCceI7JJt9o-yNlzSs6hREVXG24KYRjmJiAGyKfqy3FYlggST06TlbymGYud9VYUcTi8kugc0B9Umo5DonMkywdvbqre96DKo2V6-BnP9jkdMnVdlbUC6YnH5U3NIBvIC1-3KRzcs=w611-h458


Khi về cuối chiều thì nhất định sẽ phải đến điểm ngắm hoàng hôn gần bãi ông Đụng, chỗ này chẳng có gì ngoài hoàng hôn đẹp tuyệt vời, có 1 xe thức ăn nhanh bé xíu ở đấy phục vụ trà nước cho du khách nữa nhưng về cơ bản chỉ cần hoàng hôn đẹp là đủ rồi. Đường vòng quanh đảo thì hoang sơ lắm, nhiều khi đi một mình giữa cánh rừng bao la mà chỉ mong có con khủng long nhảy ra chơi với mình cho đúng chất Jurrasic Park thôi.

AVvXsEjVz0q2GP1WYyFCe6L1uYKXHJ-OMt4pAld1MDK6OlKnDEXx-8XIeoZca-iSMjcDuHqmMbXf74xXykeypU9-vcSbVM-d0yzFfmoXRrc7apJTPyBlI69A6EtTgt_lwEmDatcr3T0kTyqiClDJZYEbJsSeUU3Ghv0GZyE8dZsju2b78CIJc7C-_eW5-HrV6S60=w573-h381



Buổi tối cuối cùng ở Côn Đảo, cũng là tối cuối cùng của toàn bộ chuyến hành trình nghỉ hè tào lao này bọn mình vẫn tranh thủ chơi đến phút cuối, vẫn đi nhặt cua bắt còng với người dân đảo ở ngay bờ cầu cảng trung tâm, dù bị cua cắp mấy phát khá đau nhưng vui lắm.

AVvXsEj5jcZu_26h14B8xzJqK8si5PE6pKKHwMyVJMcvilttgGLYHqvFej8RU5xsv3No5Gwf4wM5PGuBbU4ONYidGlwX-CwDPE6nxwxyZWzt2vB_UyAnUrDDw7r_suMLF3Qq3Ow6ao1bPhN_5SBgwYISO0GkymJZ48ZApBb49z90kT53QQs_Z04gKTREcMbA5fsF=w672-h504


Dù bay chuyến sáng nhưng với tinh thần ăn chơi bất diệt, mình vẫn phải quay lại bãi Đầm Trầu một lần nữa, và sát giờ bay, mình vẫn còn đang tắm biển mới khiếp :)) Chuyến bay dài từ Côn Đảo về Hà Nội đánh dấu kết thúc cho một kì nghỉ hè đáng nhớ dành cho cô Cáo béo bỏng bước lên tuổi thứ 6. Tạm biệt những người dân dễ mến tại Côn Đảo cũng như mọi miền tổ quốc mình đã đi qua.

Về nhà rồi, việc đầu tiên của mình là quay ra ga lấy em Tiny Fox về nhà đoàn tụ với băng nhóm. Lôi cả nhà ra chụp bức ảnh kỉ niệm kết thúc chuyến đi, chợt thấy con mẹ Cáo tự dưng lớn hẳn lên so với 1 tháng trước, nó đen trùi trũi và khỏe như trâu, cả chuyến đi chẳng ốm đau gì. Còn mình cũng đen, nhưng nhìn sâu vào tâm hồn thấy còn trẻ trung lắm.


AVvXsEh8WVbZ8EwTF_9IKIPJKueZZFqN92Mf6GB6i_emK9glIUz2aSoHHbARVc6pYgs3ksyPsBOSHYu9dG-7fbwd2vbz-NdyoZ07dzp06KvakHHTcEhCQJiWz-xKXeqeooXkLp8wn6UHQPFSHhSZCahU-ly0kaa5KGPLKxuHYIsZrgesMUK5vl217_MrWaX0houQ=w687-h457

Kì nghỉ hè tào lao của cô Cáo bé nhỏ. Kết thúc.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,618
Bài viết
1,154,008
Members
190,149
Latest member
inhopgiaycarton
Back
Top