Mr_sam_lop
Phượt thủ
Sáng ngủ dậy tại doanh trại, chả có gì để ăn. Chúng tôi dự định đến được thị trấn Mường Nhé sẽ ăn sáng, đổ xăng. Chào tạm biệt các chú bộ đội tốt bụng, chúng tôi chỉ còn cách Mường Nhé gần 30km nữa. Con đường gian khổ đêm qua, dưới ánh sáng ban ngày đã không còn vất vả, khó đi nữa. Chỉ mất có một phần ba là đường xấu, còn lại chúng tôi được đổ đèo dù có đôi chỗ còn lỗ chỗ xóc. Đoạn đường 30km gần như trong tầm tay của chúng tôi. Đi một lèo đã tới thị trấn, chúng tôi nhanh chóng kiếm quán ăn sáng. Các xế tranh thủ đổ xăng. Ở một thị trấn miền núi xa xôi, vậy mà quán ăn chúng tôi chọn lại nấu rất ngon và có nhiều món như ở dươi xuôi. Quán nằm ngay đầu đường vào thị trấn. Tôi tranh thủ chạy ra chợ xem đồ. Đi du lịch nhiều cho tôi một kinh nghiệm là, muốn tìm hiểu văn hóa ở một nơi nào đó, ngoài tìm hiểu qua các món ăn, chỉ cần chạy ngay ra chợ - là nơi người dân các nơi đổ xô đến giao thương. Chợ thị trấn Mường Nhé lèo tèo vài quán hàng,
chủ yếu là thịt và hoa quả. Hoa quả vẫn là các mặt hàng đang vào mùa như dưới xuôi: hồng, táo, lê, đu đủ,... phần lớn là hàng Tàu. Riêng thịt thì thấy bán khá nhiều thịt chó. Thịt lợn mán cũng có nhưng ít, vẫn là thịt lợn thường mình hay ăn. Tôi để ý đến mấy chị, không biết người dân tộc gì, đứng bán rau lẫn quả, mỗi thứ một ít. Có người biết tiếng phổ thông, có người không, làm phiên dịch cho nhau. Tôi với Nga mua cho họ nải chuối, gần giống chuối hột của mình nhưng không có hột, quả to, vàng thẫm, nhìn rất thích mắt mà chúng tôi gọi là chuối rừng, nhưng ăn lại rất chua. Có lẽ cái gì là của rừng cũng chua như vậy. Cuối cùng từng đấy người cũng chả ăn hết được nải chuối. Quả chanh rừng thì to như quả chanh chấp ở đồng bằng, nhưng không dầy cùi như quả chanh chấp, thơm và nhiều nước hơn. Tôi quyết mua thử một quả ăn xem có gì khác. Vậy mà tôi tha mấy thứ này về tận Apachai. Còn rất nhiều loại rau rừng khác mà dù đã hỏi tên, tôi vẫn không nhớ nổi. Tôi nghĩ rau này chắc sẽ ăn ngon đây, và sạch nữa. Mang về xuôi thì có mà tranh nhau.





chủ yếu là thịt và hoa quả. Hoa quả vẫn là các mặt hàng đang vào mùa như dưới xuôi: hồng, táo, lê, đu đủ,... phần lớn là hàng Tàu. Riêng thịt thì thấy bán khá nhiều thịt chó. Thịt lợn mán cũng có nhưng ít, vẫn là thịt lợn thường mình hay ăn. Tôi để ý đến mấy chị, không biết người dân tộc gì, đứng bán rau lẫn quả, mỗi thứ một ít. Có người biết tiếng phổ thông, có người không, làm phiên dịch cho nhau. Tôi với Nga mua cho họ nải chuối, gần giống chuối hột của mình nhưng không có hột, quả to, vàng thẫm, nhìn rất thích mắt mà chúng tôi gọi là chuối rừng, nhưng ăn lại rất chua. Có lẽ cái gì là của rừng cũng chua như vậy. Cuối cùng từng đấy người cũng chả ăn hết được nải chuối. Quả chanh rừng thì to như quả chanh chấp ở đồng bằng, nhưng không dầy cùi như quả chanh chấp, thơm và nhiều nước hơn. Tôi quyết mua thử một quả ăn xem có gì khác. Vậy mà tôi tha mấy thứ này về tận Apachai. Còn rất nhiều loại rau rừng khác mà dù đã hỏi tên, tôi vẫn không nhớ nổi. Tôi nghĩ rau này chắc sẽ ăn ngon đây, và sạch nữa. Mang về xuôi thì có mà tranh nhau.