ngothimaichi
Phượt thủ
Tháng 4 là tháng nóng đỉnh điểm ở Miến Điện, và nóng nhất có lẽ là “vùng đất khô” Bagan. Bagan là một thành phố nhỏ miền trung Miến, thuộc Madalay, cách Madalay 145km. Bagan là thủ đô của vương quốc Pagan vào khoảng thế kỷ 12, 13. Pagan từng là một đế quốc hùng mạnh trước khi suy tàn và diệt vong bởi sự xâm lược của vó ngựa Mông Cổ cuối thế kỷ 13. Cố đô xưa còn lại gì sau hơn 800 năm?
Sau khi check in tại một guest house nhỏ ở Old Bagan, chúng tôi thuê 2 chiếc xe ngựa cho 6 người với giá khoảng 25usd/chiếc cùng với 1 bạn hướng dẫn viên là anh chàng tên Min Thu. Ngựa Miến Điện cao lớn, có lẽ là hậu duệ của những chiến mã oai hùng của đế chế Pagan xưa. Chiếc xe ngựa lóc cóc rẽ vào một con đường mịt mù bui đỏ. Trời nắng chói chang như ở giữa sa mạc, cỏ cháy, cây trụi cành, chỉ còn những bụi xương rồng là dũng cảm đương đầu với ông mặt trời. Ngồi phía sau xe ngựa nhìn con đường nhỏ xíu quanh co càng lúc càng dài, bóng những đứa trẻ, những nhà sư áo đỏ mờ ảo sau lớp bụi mịt mù. Trong lớp bụi mờ, những đền đài cổ kính bắt đầu hiện ra, càng lúc càng nhiều. Bagan là nơi mà đứng ở đâu cũng có thể thấy đền đài chùa tháp. Có tư liệu nói rằng vào thời cực thịnh, ở Bagan có khoảng 4 triệu đền đài, lại có tư liệu nói rằng vào thời đó Bagan có khoảng 40.000 ngôi đền. Không thể kiểm chứng thông tin nào là đúng, chỉ biết rằng hiện nay ở Bagan chỉ còn hơn 2.000 đền tháp nằm trong diện tích khoảng 42km2, số còn lại đã bị hủy hoại do thời gian, do động đất, do chiến tranh. 2.000 cũng đã là một con số đáng ngạc nhiên. Số lượng đền đài chùa tháp quá nhiều nên ngoài những ngôi đền chùa lớn có tên riêng, còn lại chỉ được đánh số để quản lý. Trời càng về trưa càng nóng, cảm giác như có bao nhiêu hơi nóng ông mặt trời gom cả về nơi này. Vậy mà khi vào thăm các ngôi đền, không ai được mang giày vớ trong khi nền đất bị nung nóng, đôi bàn chân bỏng rát như đi trên than hồng. Trong các ngôi đền chùa rất vắng người, chỉ có dăm ba người dân bán tranh cát hay bán nước uống ở phía ngoài đền. Leo lên trên đỉnh của một ngôi đền, phóng tầm mắt khắp Bagan, thấy trùng điệp đền đài trên nền cát vàng, phía trên đầu là mặt trời đỏ lửa.
Con đường bụi mờ
Đền đài trập trùng giữa miền đất nóng
Min Thu cũng giải thích cho chúng tôi về các loại đền tháp ở đây. Có 5 loại khác nhau căn cứ vào đặc điểm kiến trúc cũng như mục đích sử dụng.nhưng tôi chỉ nhớ được 4 là chùa (pagoda), đền (temple), tháp (stupa), tu viện (monastery). Chỉ ở Bagan đúng một ngày nên chúng tôi cũng chỉ là “cưỡi ngựa xem hoa”, chỉ đến thăm được một số đền tháp trong hàng ngàn đền tháp.
Sau khi check in tại một guest house nhỏ ở Old Bagan, chúng tôi thuê 2 chiếc xe ngựa cho 6 người với giá khoảng 25usd/chiếc cùng với 1 bạn hướng dẫn viên là anh chàng tên Min Thu. Ngựa Miến Điện cao lớn, có lẽ là hậu duệ của những chiến mã oai hùng của đế chế Pagan xưa. Chiếc xe ngựa lóc cóc rẽ vào một con đường mịt mù bui đỏ. Trời nắng chói chang như ở giữa sa mạc, cỏ cháy, cây trụi cành, chỉ còn những bụi xương rồng là dũng cảm đương đầu với ông mặt trời. Ngồi phía sau xe ngựa nhìn con đường nhỏ xíu quanh co càng lúc càng dài, bóng những đứa trẻ, những nhà sư áo đỏ mờ ảo sau lớp bụi mịt mù. Trong lớp bụi mờ, những đền đài cổ kính bắt đầu hiện ra, càng lúc càng nhiều. Bagan là nơi mà đứng ở đâu cũng có thể thấy đền đài chùa tháp. Có tư liệu nói rằng vào thời cực thịnh, ở Bagan có khoảng 4 triệu đền đài, lại có tư liệu nói rằng vào thời đó Bagan có khoảng 40.000 ngôi đền. Không thể kiểm chứng thông tin nào là đúng, chỉ biết rằng hiện nay ở Bagan chỉ còn hơn 2.000 đền tháp nằm trong diện tích khoảng 42km2, số còn lại đã bị hủy hoại do thời gian, do động đất, do chiến tranh. 2.000 cũng đã là một con số đáng ngạc nhiên. Số lượng đền đài chùa tháp quá nhiều nên ngoài những ngôi đền chùa lớn có tên riêng, còn lại chỉ được đánh số để quản lý. Trời càng về trưa càng nóng, cảm giác như có bao nhiêu hơi nóng ông mặt trời gom cả về nơi này. Vậy mà khi vào thăm các ngôi đền, không ai được mang giày vớ trong khi nền đất bị nung nóng, đôi bàn chân bỏng rát như đi trên than hồng. Trong các ngôi đền chùa rất vắng người, chỉ có dăm ba người dân bán tranh cát hay bán nước uống ở phía ngoài đền. Leo lên trên đỉnh của một ngôi đền, phóng tầm mắt khắp Bagan, thấy trùng điệp đền đài trên nền cát vàng, phía trên đầu là mặt trời đỏ lửa.
Con đường bụi mờ
Đền đài trập trùng giữa miền đất nóng
Min Thu cũng giải thích cho chúng tôi về các loại đền tháp ở đây. Có 5 loại khác nhau căn cứ vào đặc điểm kiến trúc cũng như mục đích sử dụng.nhưng tôi chỉ nhớ được 4 là chùa (pagoda), đền (temple), tháp (stupa), tu viện (monastery). Chỉ ở Bagan đúng một ngày nên chúng tôi cũng chỉ là “cưỡi ngựa xem hoa”, chỉ đến thăm được một số đền tháp trong hàng ngàn đền tháp.