What's new

Thương nhớ Đồng Văn

Khi chợ Đồng Văn chuyển sang sân khấu mới, hành trình cao nguyên đá cũng sẽ sang trang,
Chỉ còn topic này, thương nhớ một Đồng Văn, đã không còn như ngày hôm qua!!!

Cám ơn nhiều bạn bè đã cùng tôi đồng hành tới miền đất ấy, trong topic "Thương nhớ Đồng Văn" xin phép được sử dụng ảnh của các bạn (Windy, Bubu, Nguyen, Medi, Thủy Ong, Hương, Linh, anh Nam, MIT, Mèo, Thanh...) như một dấu ấn của những hành trình "Đi trong miền dễ yêu" (Copyright by ai đó)

@copyright by Black

.... Tháng 10, em vẫn nói với bạn đồng hành, cao nguyên đá nở hoa. Những vách đá tai mèo xám xít trở nên rực rỡ, những sườn núi bạt ngàn hoa cúc vàng, cúc cam, hoa thun tu đỏ sẫm, dong giềng đỏ thắm, và những ruộng tam giác mạch miên man sắc tím, sắc trắng, sắc hồng....

.... Nếu anh chỉ nhớ về Hà Giang, về Đồng Văn, về Sủng Là với sắc đào hồng thắm, vạt cải vàng rực rỡ, tam giác mạch ảo mộng hay những triền cúc cam dịu ngọt, thì em sẽ nhắc để anh nhớ, còn có một loài hoa khác đã từng in dấu trong những hành trình cao nguyên đá, ấy là hoa thun tu. Một thân cây, một dải hoa, cong như đuôi ngựa, đỏ thẫm như màu máu, lặng lẽ vươn mình trên núi đá, giữa ruộng đỗ tương, bên ụ thân ngô đắp khô làm củi đốt, cô độc, một mình. Phải đi hỏi mãi, em mới tìm được cái tên của loài cây ấy. Cũng như kiều mạch, thun tu được người Mông hái về tách lấy hạt, thân dùng nuôi trâu bò ...

.... Những gốc thun tu đứng một mình trên lưng dốc, giữa khúc quanh đẹp nhất từ Sủng Là đi Đồng Văn, khúc quanh của những triền hoa dại, in hình lên nền núi xám ngắt khi chiều buông, thổi vào lòng em một nỗi xôn xao mơ hồ. Như gió đang tràn xuống từ trên đỉnh núi, vờn bay trên từng chùm thun tu đỏ thẫm mượt mà như đuôi ngựa, đuổi nhau qua những khúc cua xẻ ngang lưng trời. Như tam giác mạch đổi màu qua thời gian. Như tình yêu không bao giờ dừng lại …

....Chỉ có mùa này, cao nguyên đá lại nở hoa....

Người ấy ...

attachment.php


Bạn đồng hành ....



Và em ...

attachment.php
 
Last edited by a moderator:
Khâu Vai buồn.

Đến Khâu Vai không phải ngày chợ tình, mà em nhớ lời hẹn ước bạn đã từng nhắn nhủ, đừng về Khâu Vai, mùa này không có anh. Đến hẹn lên thì bạn không trở lại. Ngậm ngùi đi Khâu Vai một mình. Khâu Vai buồn hơn em có thể nghĩ, có phải vì nước mắt rơi nhiều quá mà Khâu Vai xơ xác đến không ngờ?

Nhọc nhằn những vòng bánh xe, những cơn buồn nôn nháo nhào trong dạ. Anh ở đâu, phía sau bờ rào đá, có còn cầm khèn đợi em lên?

Hi Tím ! nick cũ của tôi là Yamaham_fuot, do quên mất pass nên lập nick mới, Tím có khỏe không? Vẫn luôn theo dỏi cảm xúc "Thương Nhớ Đồng Văn" của Black; Cảm ơn v/v share fòng ở Đồng Văn vào dịp triển lãm ảnh "Thương NHớ Đồng Văn" năm nào. Kí ức đẹp và hoài niệm cũ luôn canh cánh trong lòng những ray rức, những tiếc nuối và ta (chủ quan) không thích có sự thay đổi hình ảnh đã khắt sâu và không gian ấy... Tôi cũng đã đi qua chợ tình Khau Vai nhìn cảnh đìu hiu vắng vẻ trong nắng chiều, cứ tưởng tượng vào ngày chợ họp người dân vùng Tây Đông Bắc hội tụ về trong nổi nhớ riêng tư... sao cứ thấy lòng chua sót, fải chi đừng có người kinh tham dự vào chốn này...khách không mời nhưng vẫn đến và hệ lụy tất nhiên cái chân cái thực sự hồn nhiên ấm áp của nét văn hóa truyền thống của người dân tộc vùng cao dần biến mất...Năm tới tôi sẽ cương quyết đến Khau Vai trong ngày này để coi có còn vớt vát chút nào hình ảnh truyền thống văn hóa xưa nữa hay đã bị những nhân danh cao quý của văn hóa kinh fủ lất mất hết rồi...Hi vọng sẽ gặp được Black chia sẻ hoài niệm...nhưng không fải cái "hoài niệm" sau khi chụp hình xong họ xòe tay ra đòi 10k đâu nghe !
 
Có những nỗi nhớ đôi khi như một hơi thở mảnh và nhẹ, trong và khẽ đến mức mỗi lần lần giở cứ phải len lén, cứ phải lựa nhón từng hạt bụi. Vì nếu mạnh quá không phải làm nó tan biến mà làm nó tuột mất khỏi góc gói ghém thanh bình, lẫn vào những hỉ nộ ái ố đang ứ đầy u ám trong đầu mà khó lòng rũ bỏ. Làm nó tuột mất khỏi góc êm ái ru lòng lúc dậy sóng giữa những chật hẹp đô thị.
Ở nơi ấy có những buổi sáng trong trẻo đến mức nếu được nhìn thấy sẽ chỉ muốn chìm đắm vào đó như cô bé bán diêm khi đốt một que diêm mơ ước vậy
Ở nơi ấy tiếng cười nơi bậc cầu thang trước khi lên nương giòn tan réo rắt
Ở nơi ấy cánh đàn ông vui vẻ quẩy vai cày trên thanh gỗ dài nhịp nhàng cùng với những xập xòe chân váy
Ở nơi ấy đứa trẻ bám vào thanh gỗ lan can với nhìn qua giàn nho lá non xanh óng ánh, khao khát được hòa nhịp
Ở nơi ấy chú mèo cũng dậy sớm ngồi sẵn đầu bậc thềm
Ở nơi ấy có Kẻ đi ngơ ngác nhìn và mỉm cười không - âu - lo

 
Chẳng là nó sắp đi Đồng Văn, kỷ niệm lại tràn về

Một ly cafe nơi phố cổ - nơi nó qua đêm tại đây. Không biết đợt tới, nó có còn gặp anh chủ quán nữa hay ko?
563110_2506298155343_644808424_n.jpg


Nó chạy qua, rồi quay lại để cố gắng bắt được khung cảnh này đây
398836_2506297075316_891600730_n.jpg


Con đường đã đi
383517_2506297555328_677119115_n.jpg


Lần tới, nó sẽ ko còn độc hành nữa
394344_2503848014091_1511907710_n.jpg


Chỉ còn hơn 5 tuần nữa thôi !!!! (beer)
 
Ko nhớ Đồng Văn qua những bức ảnh đẹp như Tím, nhưng lại nhớ Đồng Văn qua những câu chuyện quanh bát rượu ngô như thế này:

""Bình sinh, cho đến bây giờ đã sang bên kia dốc cuộc đời, tôi vẫn thường tự cho mình là kẻ không đến nỗi phải xấu hổ với danh phận của một thằng đàn ông. Trong mắt vợ tôi, tôi là một người đàn ông đích thực đáng để chăm sóc yêu chiều. Trong mắt tôi, tôi là thằng đàn ông hơn rất nhiều thằng đàn ông khác. Mặc kệ chuyện thiên hạ thờ ơ với thiên phận đàn ông, riêng tôi, tôi thầm tự đắc về cái chất đàn ông của mình. Ấy thế mà bỗng có một ngày đẹp trời, trên một phiên chợ vùng cao, tôi bị choáng váng vì tự thấy xấu hổ với mình khi ngồi nghe trộm câu chuyện của hai người đàn ông xa lạ.

Bên một chiếc bàn gỗ mốc thếch, tôi ngồi uống rượu với một người bạn. Anh này thạo nhiều thứ tiếng dân tộc vì đã một thời chuyên đi thu mua nấm rừng, thảo quả trong các bản làng xuất sang Trung Quốc. Bàn bên cạnh có hai người đàn ông mặc quần áo chàm vừa nốc từng bát rượu đầy vừa chằm chằm nhìn vào mặt nhau. Ngồi né ra xa một chút là một người phụ nữ váy áo thêu xanh đỏ, khắp người đeo không biết bao nhiêu vòng bạc lủng lẳng.

Suốt đến gần nửa tiếng đồng hồ chỉ thấy có một anh chàng nói, khi thì giận dữ khi thì nghẹn ngào, có lúc lại đắm chìm trong ưu tư như bị men rượu nhấn chìm. Can rượu to trên bàn đã vơi quá nửa, bỗng hai người đàn ông ôm chầm lấy nhau, nức lên rưng rức. Cái bàn ọp ẹp chao ngiêng làm hai bát rượu đổ tóe ra sàn. Lẳng lặng nhìn hai gã đàn ông quá say, người đàn bà cúi xuống nhặt những chiếc bát đặt lên bàn rồi lẳng lặng mở nút cái can nhựa cao đến hai gang tay, nghiêng can rót rượu đầy tràn hai miệng bát. Xong xuôi lại trở về chỗ, lẳng lặng nhìn bâng quơ ra rặng núi giăng ngang trước mặt.

Thấy cảnh lạ lùng, tôi thì thầm hỏi anh bạn xem chuyện gì đang xảy ra. Thì ra hai gã đàn ông này chính là “tình địch” của nhau, theo cái cách định nghĩa ngu ngốc của người dưới xuôi chúng ta. Một anh là chồng, còn một anh là người yêu cũ của người đàn bà đang ngồi đây. Nhìn kỹ ra thì cô vẫn còn khá trẻ nhưng vẻ tiều tụy và cam chịu làm cho ta nghĩ rằng đấy đã là một thiếu phụ nhan sắc đang tàn.

Chiều tối ngày hôm qua họ đã xuống đến chợ. Như nhiều đôi khác, hai vợ chồng này buộc ngựa vào một góc bên quán, ăn một bữa no nê rồi chia tay nhau. Sáng hôm nay họ lại tìm về quán cũ theo lệ thường để rồi sẽ lại ăn một bữa trước khi túc tắc dắt ngựa đi về. Thế nhưng lần này, cô vợ không về quán một mình mà dẫn theo anh người yêu cũ. Thế là ba người ngồi cùng nhau. Hai người đàn ông và một người đàn bà.

Anh bạn tôi ngồi xây mặt ra cửa nhưng căng tai về phía bàn bên để nghe và cố hạ giọng dịch cho tôi nghe từng câu nhát gừng đứt quãng của người đàn ông đang vừa nói vừa uống một cách đầy bức xúc. Anh bạn tôi còn phải tóm tắt cả câu chuyện đã xảy ra trước khi tôi hỏi, thế nhưng vẫn theo kịp được khúc sau vì anh kia cứ nói một câu lại uống một hớp, rồi lại gật gật cái đầu như đang cố vắt ra các ý nghĩ lộn xộn nằm đâu đó bên trong óc mình.

Tôi vừa nín thở để nghe và cố sắp xếp các lời dịch của anh bạn. Cuối cùng thì tôi hiểu được đại khái câu chuyện giữa hai người đàn ông, một người chỉ nói, vừa nói vừa nghẹn ngào, một người cúi gằm mặt xuống vừa nghe vừa cắn chặt hàm răng. Bỏ qua những câu vòng vo mà tôi không nhớ mà cũng không hiểu hết ý thì tóm tắt lại là như sau:

- Thằng Xín Thau kia, mày uống hết cái bát ấy đi rồi nghe tao nói. Suốt đêm qua tao đau tức cái tim, đau quặn cái ruột. Tao đi theo vợ mày về đây tìm mày.
............
- Cái ngày bố mày theo ông thầy cúng đưa mày đến đón vợ mày về, tao buồn muốn chết. Tao đã bắn hết cả một túi thuốc, nhồi hết đạn chì thì nhồi sỏi sạn vào mà bắn. Đáy nòng vỡ ra, sẹo trên má tao vẫn còn đây này.
............
- Sau khi cưới, vợ mày nó bảo rằng tao đừng buồn, mày thương vợ lắm. Tao tin nó quá, thế là tao vui.
..............
- Phiên chợ trước tao được tin nhắn là phiên này vợ chồng nhà mày sẽ đi. Tao đắp vội mấy khúc bờ ruộng cho xong, tao bỏ cái đám cưới trong bản để ra đây gặp vợ mày.
.............
- Mày phải biết. Khi đi ra chợ tao vui quá, bỏ không bắn hai con chim to trên cành, bỏ không bắn một con nhím to trong bụi. Tao chỉ nghĩ đến cái lúc được gặp vợ mày. Thật đấy. Tao vẫn còn thương con vợ mày lắm mà.
.............
- Đến lúc tao tìm được con vợ mày, tao vui đến chảy cả nước mắt. Tao lại hát lại cái bài mà ngày xưa lần đầu tao hát vào bên tai con vợ mày, cái đêm đầu tiên tao gặp được nó.
..............
- Thế mà, dắt nhau đi rồi, đèn tao chiếu vào tận mặt mà tao không còn nhận ra nó là cô con gái đẹp nhất bản. Giàng ơi. Ngày xưa cái mặt ấy tròn như trăng rằm, hai cái vú nó tròn to như hai quả dưa chín, cái tay nó đẹp như mình con trăn trên cây, tiếng nó cười hay như chim hót làm nắng cũng cười theo, cái váy nó thơm như hoa rừng làm bướm cũng bay theo.
..............
- Giàng ơi. Đêm qua tao chỉ thấy mặt nó cong méo như trăng hạ tuần, ngực nó nhăn như hai quả bí héo. Nó không cười, nó chỉ muốn khóc. Tao đau cái tim tao quá. Giàng ơi.
................
- Mày nói đi. Là thằng đàn ông, mắt mày có nhìn thấy vợ mày nó khổ hay không? Là thằng đàn ông, mày có thấy vợ mày nó buồn hay không?
...............
- Mày là thằng tốt số nhất đời. Mày sinh vào lúc nào mà mày lấy được vợ mày. Mày thật là có cái tội to. Hôm nay tao định đánh mày, tao thương con vợ mày quá.
................
- Lần này tao mang hai bao ngô giống. Tao không bán nữa. Mày mang về đi mà trồng. Phiên chợ sau tao gửi phân bón vào cho.
.................
- Đến kỳ ngô ra bắp tao bảo mày cách đặt bẫy. Tao có bài thuốc, bẫy sập là lợn rừng ngấm thuốc không chạy được đâu. Tao sẽ cho mày. Nếu nhím sập bẫy, mày bắt nguyên cả con mang ra chợ. Có người mua ngay. Ba cái dạ dày nhím sống là đổi được một con lợn giống to.
................
- Mày không được lười. Mày đói thì tao kệ mày nhưng vợ mày thiếu thóc thiếu ngô là tao đánh mày đấy.
..............
- Thằng Xín Thau kia, mày có phải là thằng đàn ông hay không?


Nhìn hai gã đàn ông gục đầu vào nhau rưng rức khóc trên hai bát rượu đã cạn khô, tôi thấy thật là khó tả. Nhìn sang người đàn bà lẳng lặng ngồi bên, tôi không đọc được những ý nghĩ gì đang ẩn hiện trong đầu cô ta. Phải chăng là vừa hạnh phúc vừa tủi thân, phải chăng là vừa ái ngại vừa thương xót cho cả hai gã đàn ông của cô.

Rất lâu về sau, một lần tôi đem câu chuyện này kể cho vợ tôi nghe. Vợ tôi thở dài, cầm cái điều khiển tắt phụt màn hình vô tuyến đang lải nhải vô duyên và bâng quơ nói:

“Đàn ông như thế mới là đàn ôn
sần sùi quá nhưng hay thật
 
Tối nay mình bay ra Hà Nội, Sáng mai bus lên Hà Giang,rồi ngày 27/9 chạy honda lên Đồng Văn! Hạnh phúc quá cả nhà ời! Từ tháng 10/2010 cho tới bây giờ là 3 năm rồi với được trở lại! Trong lòng thấy bồi hồi quá! Có bạn nào yêu Đồng Văn và đang ở trên đó vào thời gian này liên lạc giao lưu nhé! Mình mời rượu ngô!
 
Chẳng cảm nhận sâu sắc được như Tím hay nhiều người khác, đến Đồng Văn một cách nhẹ nhàng, rồi đi cũng lặng lẽ, cảm nhận chút ít chứ ko dc chiều sâu, có lẻ vì chưa được ngắm cảnh Đồng Văn trong phiên chợ... hoặc giả chưa cảm cái vị ngọt nơi đây nên chưa nhiều lưu luyến, chỉ động lại chút hoài cổ rồi ngẫm lại qua các bài viết...

IMG_0534_zps9b2676b4.jpg
[/URL][/IMG]

IMG_0538_zps17146f4e.jpg
[/URL][/IMG]

IMG_0544_zpsd5194c49.jpg
[/URL][/IMG]
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,462
Bài viết
1,153,056
Members
190,097
Latest member
bonghongvu
Back
Top