What's new

[Chia sẻ] Togean island xanh hư ảo - Muốn đi là phải thật...MÁU

Kể ra cũng có tí ích kỷ vì cảm giác tận hưởng cái chốn tuyệt vời này thích quá, yên ả quá nên sợ nhỡ nó bị nhiều người biết đến thì bị mất đi vẻ đẹp hoang sơ, sự chân chất của con người lại...tiếc nuối. Nhưng mà có thông tin được từ đây, ấp ủ cũng từ đây nên việc giữ cho riêng mình cũng là không nên, nhề.
Togean (còn có tên khác là Togian) island là một cụm đảo nằm trong vòng tay rộng lớn của hệ thống đảo núi Sulawesi ở Indonesia. Nếu nhìn ngắm tổng thể đó là một cụm đảo tâm điểm của vùng lòng chảo biển rộng lớn lọt thỏm ở khu vực khá hẻo lánh xa xôi của Indonesia. Bởi việc di chuyển đến đây khá khó khăn do cần nhiều thời gian và thay đổi phương tiện nên cụm đảo này gần như là nơi dừng chân của những chuyến du hí dài ngày không quan tâm đến thời gian, chỉ quan tâm đến biển, đến những dải san hô tuyệt đẹp, những đàn cá chiu chít lấp lánh, những sự lười biếng không lo nghĩ thảnh thơi ngắm mặt trời mọc và lặn mỗi ngày.

Sẽ mất 4 ngày cho việc di chuyển bằng bus, bằng phà để đến được cụm đảo. Nếu có thể bay và bám theo hệ thống xe khách thì cũng may ra rút ngắn được gần 1 ngày. Vậy cứ xác định tối thiểu phải cần đến 1 tuần cho việc đến và đi. Bạn muốn dành bao nhiêu thời gian cho cụm đảo này thì cứ thế cộng thêm vào.

Nếu tặc lưỡi lắc đầu với hành trình có vẻ lê thê trên thì thôi tạm ngắm ít ảnh demo rồi suy nghĩ nhá

Nhìn từ làng chài Bajo



Cây cầu gỗ nối làng chài với đảo đã được thay bằng cây cầu khác chắc chắn hơn với trụ bê tông


View từ đỉnh đồi


Những chú "rái cá" nhỏ


Những làng chài "lơ lửng" giữa không trung


Một vài góc san hô của RIF No5, một dải san hô không thể bỏ qua được chụp từ đứa bơi chìm lặn nổi




Nếu thấy tạm đủ hứng thú cho các bạn quan tâm thì điều cần tiếp theo đấy là... MÁU LÊN NÀO(beer)
 
Vì kế hoạch chỉ được tính toán dưới dạng backup plan nên bọn tớ không chọn được vé rẻ. Chặng đầu đánh liều bay MH dù cũng run. Lên trên máy bay nhìn sự cẩu thả thiếu chăm sóc phần nội thất thì...quả đáng lo ngại. Đã thế bạn đồng hành ngồi bên cạnh cứ lắc đầu bẩu "thế này mà rơi thì cũng...chả trách được" :( làm tớ bội phần lo lắng. Phủ ghế xộc xệch và bẩn, túi ở lưng ghế rách hoặc bung, đồ đặc cũ kỹ lọc xọc, haizza.
Bọn tớ bay buổi chiều để đỡ mất nhiều thời gian lang thang ở sân bay, chiều về thì bay buổi sáng để tỉnh dậy lên đường luôn. Đi nối chuyến mà bay của các hãng vé rẻ thì cứ tính sao cho thời gian giữa các chuyến cách xa nhau tối thiểu nửa ngày hoặc qua đêm là an toàn nhất. Dĩ nhiên sẽ phải có màn ngủ tại sân bay, nhưng mà đã xác định đi kiểu này thì bộ đội tí có sao, chuẩn bị cái túi ngủ lụa, cái khăn ấm hoặc chăn mỏng kiểu trên máy bay là lê la thoải mái thôi.
Sân bay dành cho MH là Klia1 (các hãng vé rẻ như AA đều sang Klia2, sân mới). Để check cho chuyến tiếp theo đi quốc tế phải đi tàu điện sang phía bên kia của sân bay nên mọi người lưu ý dành thời gian di chuyển dù tàu đi khá nhanh.
Việc dùng máy để check in cũng là một vấn đề. Đôi khi check in sớm quá đến lúc họ thay đổi cổng nhận mình không nắm được vì không có thông báo loa hay chạy bảng điện tử. Bọn tớ lúc về check in máy, ra đúng phòng chờ hỏi han đàng hoàng các bạn vẫn okie nên ung dung loanh quanh. Đến gần h bay may sao chị Nheva thấy cứ im im linh tính sao vào hỏi thì bị bảo chuyến này không đón ở đây, hỏi đón ở đâu thì các bạn ấy thả nhõn câu không biết. Thế là chị làm loạn lên nó mới bộ đàm hỏi cho và thật duyên dáng là tàu đã đổi cửa, cửa ở tít ga phía bên kia, phải đi tàu lại :l. Bọn tớ chỉ còn có 15p nên chạy thục mạng: ra ga tàu, đón tàu điện sang phía kia của sân, chạy tìm cửa lên tàu. Các bạn tiếp viên ở đấy cũng xoắn tít lên bảo chúng mày là những người cuối cùng rồi đấy trong khi bọn tớ thở hồng hộc chỉ kịp nhăn nhó mặt, chẹp.
 
Xuống sân bay của Makasar có 2 cửa làm nhập cảnh, 1 bạn đầu trong nhóm qua đơn giản nhanh chóng. Bạn thứ 2 cũng thế. Tớ là ng thứ 3 cũng qua đơn giản. Nhưng cái tội qua quầy hải quan lại đứng ngay ở sảnh ngó ra đồng đội phía ngoài định bụng đợi thì thấy 1 bạn hải quan từ trong phòng hành chính phía bên phải đi ra hỏi "mày là người Việt Nam à?". Dĩ nhiên là xác nhận thôi ?. Và thế là nó hỏi xem tớ đi với ai rồi đưa hết cả đội vào văn phòng luôn kể cả đã, đang và chưa làm thủ tục. Cả hội đang lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì thì nó mời vào một phòng nhỏ phía trong vừa nói vừa chỉ 1 tờ công văn bằng tiếng Indo được để dưới mặt kính của bàn và yêu cầu mỗi thành viên phải xuất trình 2000$ tiền mặt thì mới cho nhập cảnh. Tất cả đội trợn tròn mắt lên và... sôi sục bực tức vì sự vô lý này dù không biểu công văn viết gì nhưng có thấy liệt kê 1 loạt nước và có thấy con số 2000$ sau các tên được liệt kê đó.
Kể thành tích ra thì 8/10 thành viên trong đoàn cũng có list đi lại khá nhiều và cũng oánh dấu ở Indo một số lần. Thế nhưng trong sổ tay thông tin của giang hồ đi lại về Indo chưa bao giờ có thấy nhắc đến lưu ý nào về cái quy định quái gở này và ngay tại thời điểm đấy cũng có một số bạn bè của thành viên nhóm đang du hí tại Bali hay Lombok... mà không thấy phản ánh gì. Ờ, thế là các gương mặt của đồng đội bắt đầu nhăn lại, bụng đói, lửa khói bốc lên đầu và tiếng Anh chứ gì, một tràng liên thanh không chỉ của 1 thành viên được bắn ra tua tủa. Bạn kia bị bủa vây nóng mặt cũng căng thẳng lại nhưng tiếng Anh không được lưu loát nên có vẻ khó giải thích đành dùng phương pháp cứng nhắc kiểu chiểu theo nội quy tao làm.
Hôm ấy là cuối tuần nên khi bọn tớ yêu cầu gặp sếp, bạn ấy nói sếp nghỉ đang ở nhà trong thành phố cách đấy 20km. Bọn tớ gay gắt yêu cầu nên bạn hải quan đành gọi sếp. Bạn sếp đến mang bộ mặt sắt được chuẩn bị sẵn sau khi nghe nhân viên báo cáo. Lại có màn ầm ầm của cả nhóm. 1 bạn hải quan ở quầy làm thủ tục chạy vào với sự thiện chí rất tích cực tư vấn: chúng mày đừng ầm ĩ thế, dù sao đây cũng là sếp bọn tao, để 1 đứa nói chuyện thôi, bọn tớ nghe theo. Trong màn trao đổi tớ vẫn nghe bạn sếp đập bàn cái rầm thẳng cánh từ chối vì lúc đầu bọn tớ vẫn rất gay gắt khó chịu vì đây là điều chưa từng có. Rồi đòi liên lạc với ĐSQ VN, rồi chứng minh có bạn đang ở ngay trên đất Indo, rồi cho xem chi phí vừa công tác ở Mỹ, cho xem thẻ ngân hàng, còn gọi điện trực tiếp cho 1 bạn người Indo mà bọn tớ nhờ hỏi thông tin lịch tàu... Sau gần 1 tiếng nói chuyện với bạn sếp thì bọn tớ thấy không khí dịu đi, nghe thấy tiếng cười và bọn tớ được chấp nhận. Bạn tư vấn bên lề kia là người ngồi làm nốt thủ tục cho bọn tớ ngay trong văn phòng với thái độ rất nhiệt tình. Bọn tớ thấy bạn ấy là người rất hiểu chuyện vì ngay phản ứng của bạn ấy với bạn kéo bọn tớ lại và với sự cứng nhắc cùa sếp cũng có ý không đồng tình?.
Trước khi rời sảnh bọn tớ vẫn còn chụp ảnh với các bạn hải quan và cả bạn sếp nhưng riêng bạn tốt bụng kia từ chối không chụp :(
Thoát khỏi sân bay thì trời đã tắt nắng, mệt phờ và đói...
 
. . .dù không biểu công văn viết gì nhưng có thấy liệt kê 1 loạt nước và có thấy con số 2000$ sau các tên được liệt kê đó. . .

Ông hải quan này có khả năng muốn kiếm chác cao, mình có tìm thông tin về vụ $2,000 chỉ có duy nhất thông tin là nếu ở quá hạn sẽ bị phạt với số tiền 25,000,000 IDR (tương đương gần bằng $2,000). Cũng may là nhóm bạn lanh lẹ nhé, không tí nữa thì mất phí mãi lộ oan mạng.

Chuyến đi hay, ảnh đẹp! (c)
 
Ông hải quan này có khả năng muốn kiếm chác cao, mình có tìm thông tin về vụ $2,000 chỉ có duy nhất thông tin là nếu ở quá hạn sẽ bị phạt với số tiền 25,000,000 IDR (tương đương gần bằng $2,000). Cũng may là nhóm bạn lanh lẹ nhé, không tí nữa thì mất phí mãi lộ oan mạng.

Chuyến đi hay, ảnh đẹp! (c)

Tớ cũng không biết các bạn này có ý định cò quay tiền nong gì không nữa nhưng dựa vào thái độ căng thẳng của cả 2 bên ban đầu thì kiểu 1 phía nhất quyết đòi vào, 1 phía nhất quyết đuổi ra, không có phương án dung hòa luôn. Nhưng cũng có thể các bạn này bị bệnh tham nhũng muốn đi đêm thì sao, nhưng mà không có nha, cũng toàn giang hồ hành tẩu mà :D :D

Đây là phía ngoài sân bay Ujung Padang (UPG) sau khi bọn tớ thoát khỏi cái cửa ải kia, thành phố bắt đầu lên đèn trong khi giờ hạ cánh của AA từ Kul đến đây là 4h15p chiều.


Trước khi ra ngoài có 1 quầy lấy số để đi taxi (phía sau dãy xe đẩy hành lý trong ảnh), các bạn qua lấy và sẽ có người nhận mẩu giấy số đó đưa cho bạn cảnh sát mặc đồng phục đang điều phối xe. Xe taxi ở đây không có đèn taxi, có 2 luồng phân định loại 7 chỗ và 4 chỗ như trong ảnh. Nếu vắng thì có lẽ quy trình này cũng khá dễ chịu nhưng trong trạng thái vừa qua cuộc chiến và đói mềm, bọn tớ chờ đến 20p mà vẫn chưa có xe nên đã lao ra đón. Tuy nhiên việc này cũng không hiệu quả vì với đống hành lý lồng cồng bọn tớ cần 2 xe mà bạn xe 1 đón được bọn tớ thì không thể túm ngay được bạn xe 2 tiếp quản cùng vì các nhóm cứ lao lên xe ầm ầm. Cả bọn đành ngồi thõng thượt ngồi ngoan phía đài nước trang trí đối diện để cho thành viên năng nổ nhất đoàn đi...đàm phán giá và bố trí xe.
Các bạn tài xế không biết nói tiếng Anh nên bọn tớ phải có sẵn tên khách sạn và khu vực viết ra tờ giấy để các bạn ấy tìm được đúng địa chỉ. Gió chém 1 hồi và 2 xe chạy vẫn lệch giờ lệch tiền nhau :p
Khách sạn bọn tớ chọn ở đây là Agung Hotel đã được đặt trước, khách sạn khá mới, giá phòng hợp lý với ăn sáng kèm theo và có thể đi bộ ra một số điểm thăm quan, gần điểm đón xe bus đi sân bay.

 
Mình xác thực việc cán bộ xuất nhập cảnh đưa ra quy định khách du lịch muốn nhập cảnh vào phải trình 2000$ tiền mặt.

Và mình cũng nghĩ là họ muốn kiếm chác, vì mình đã nhập cảnh vào Indo vào các cửa khẩu khác và không ai đưa ra thông tin này cả, chỉ duy nhất tại cửa khẩu Makassar này thôi. Đoàn của mình 6 người cũng bị tình cảnh y chang, Việt Nam hả, mời hết vào phòng cán bộ nói chuyện nhé. Các anh ấy theo chiến thuật kẻ đấm người xoa, sếp đập bàn chỉ tay, lính bảo bọn bây bình tình để tao năn nỉ sếp tao. Đòi coi quy định thì đưa ra cái văn bản bằng tiếng Bahasa bố ai mà đọc được, mà cũng chẳng thấy con số 2000. Túm lại là các anh cứ nắn, ai yếu thì các anh kiếm ít tiền uống bia Bintang, ai rắn thì các anh thả ra cho đi mà thôi hehe.
 
Mình xác thực việc cán bộ xuất nhập cảnh đưa ra quy định khách du lịch muốn nhập cảnh vào phải trình 2000$ tiền mặt.

Và mình cũng nghĩ là họ muốn kiếm chác, vì mình đã nhập cảnh vào Indo vào các cửa khẩu khác và không ai đưa ra thông tin này cả, chỉ duy nhất tại cửa khẩu Makassar này thôi. Đoàn của mình 6 người cũng bị tình cảnh y chang, Việt Nam hả, mời hết vào phòng cán bộ nói chuyện nhé. Các anh ấy theo chiến thuật kẻ đấm người xoa, sếp đập bàn chỉ tay, lính bảo bọn bây bình tình để tao năn nỉ sếp tao. Đòi coi quy định thì đưa ra cái văn bản bằng tiếng Bahasa bố ai mà đọc được, mà cũng chẳng thấy con số 2000. Túm lại là các anh cứ nắn, ai yếu thì các anh kiếm ít tiền uống bia Bintang, ai rắn thì các anh thả ra cho đi mà thôi hehe.

Uh, mình cũng thấy kỳ, trước giờ nhập cảnh các cửa khẩu khác ở Indo có thấy đòi gì đâu, mình cũng bụi bờ, lấy đâu ra 2000usd, cảm ơn thông tin của bạn cho cái cửa khẩu quái gở này:L
 
Uh, mình cũng thấy kỳ, trước giờ nhập cảnh các cửa khẩu khác ở Indo có thấy đòi gì đâu, mình cũng bụi bờ, lấy đâu ra 2000usd, cảm ơn thông tin của bạn cho cái cửa khẩu quái gở này:L

Cứ mạnh dạn mà đi thôi bạn ơi, bọn mình sau khi bị hành thì có đề nghị được chụp hình lưu niệm với các anh í. Khi nào bạn đi mình gửi cho cái ảnh đấy, các anh í mà giở chiêu ấy ra thì cứ đưa ảnh cho các anh í xem, bảo bạn tao đâu có 2000$ mà cũng được cho nhập cảnh nè :D
 
Mình xác thực việc cán bộ xuất nhập cảnh đưa ra quy định khách du lịch muốn nhập cảnh vào phải trình 2000$ .
Troài, nhóm bạn chắc đi cũng sau bọn tớ ít thôi nhỉ, các bạn này lại áp dụng chiêu trò cũ ra nữa. Vậy phải nhắc các đoàn đi sau phải làm thanh niên cứng thôi chứ kiểu cục bộ định quay tiền thế này thì chít.
Bọn tớ yêu cầu gọi ĐSQ VN, bảo công văn yêu cầu khách quốc tế tại sao không có tiếng Anh để bọn tao hiểu được luật và lý do có yêu cầu này, rồi nào là nếu có gì đặc biệt hãng tàu phải có thông báo khi bọn tao đặt vé đến đây, nếu không đồng ý mày phải yêu cầu hãng tàu hoàn trả tiền vé cho bọn tao, rồi đi dài ngày bọn tao nhiều gái không bao giờ dám mang nhiều tiền mặt theo người vì nguy hiểm, xòe cho xem đống thẻ và visa các nước, cho xem cả mail xác nhận các chi phí chuyến đi trước...bla...bla..., cứ bắn tằng tằng dứt khoát, lúc đầu cứng, về sau mềm nhưng chắc chắn.
Để tớ up cái ảnh nhóm hải quan và sếp của các bạn đấy lên để mọi người nhận diện trước khi đến mà chuẩn bị tinh thần chiến đấu.

@Chị Nheva ới, tình trạng này vẫn tiếp diễn này, ý kiến với bạn chị đi TT, để thế này các bạn cứ vừa chạm chân đến đã xùy choét quá :(
 
Cứ mạnh dạn mà đi thôi bạn ơi, bọn mình sau khi bị hành thì có đề nghị được chụp hình lưu niệm với các anh í. Khi nào bạn đi mình gửi cho cái ảnh đấy, các anh í mà giở chiêu ấy ra thì cứ đưa ảnh cho các anh í xem, bảo bạn tao đâu có 2000$ mà cũng được cho nhập cảnh nè :D

Trùng ý tưởng với bạn Pink, bắt tay với bạn nhá kịch... kịch...
Cứ chụp ảnh tập thể xong save vào làm bằng chứng cho bạn ấy đỡ quay bọn mình
 
Với tình hình, tớ đang suy nghĩ sẽ post bài cảnh báo cho các phượt tử đang có ý định đi Makassar để ý về vấn đề trên.

Cảm ơn các bạn pinky2510, sbn và Nheva nhiều trong thông tin trên.

Suy nghĩ riêng của mình là tay hải quan ấy muốn kiếm chác, làm gì có trò show $2,000, ông nào đi phượt dám cầm $2,000 tiền mặt trên tay để chứng mình cho tay hải quan đó, kể cả đi tour cũng ko dám cầm nhiều như vậy :D
Mình nghĩ là 90% cái văn bản ấy liên quan đến việc phạt ở quá hạn, nhưng vì viết bằng tiếng Indo, tay này nghĩ rằng các bạn không biết tiếng nên đem ra hù để kiếm chác đấy! Y chang mấy anh đồng nghiệp ở Nội Bài khi về nước :))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,563
Bài viết
1,153,710
Members
190,126
Latest member
ThanhDuyStore
Back
Top