MrDarcy
Phượt thủ
Nước Mỹ - trong hình dung của tôi và chắc là cũng của khá nhiều người đều là hình ảnh cảnh quan thiên nhiên đẹp và hoành tráng ngoài sức tưởng tượng. Tôi ước mơ được rong ruối trên một chiếc xe ô tô trên những con đường nắng vỡ mặt ở sa mạc, đi qua những vùng đất trải dài tít tắp, những kỳ quan tạo hóa của thiên nhiên. Được đắm mình trong những cơn gió tự do và khoáng đạt, để nghe gió táp vào mặt và để thấy mình được tự do, để thấy mình quá bé nhỏ và tầm thường trước thiên nhiên rộng lớn và ngạo nghễ. Nhưng đi Mỹ không phải là chuyện đơn giản, từ xin visa, vé máy bay đắt, thời gian đi phải dài cho tới có bằng lái xe quốc tế để thuê 1 con xe 4 chỗ hay oách hơn là xe RV không, có đủ bạn đồng hành đi để chi phí rẻ hơn không? Ti tỉ những chướng ngại vật để có thể tới được Mỹ, chả dễ như vù 1 phát sang Philipines hay Bangkok. Chính vì thế roadtrip ở Mỹ là giấc mơ của nhiều người trong đó có tôi.
Tôi quyết định nghỉ việc nửa năm để đi chơi . 90% bảo tôi điên rồ nhưng tôi chả quan tâm, tôi được sống chính là tôi, và suy cho cùng đi làm kiếm tiền chỉ để hưởng thục cuộc sống. Khi có điều kiện thì cứ đi thôi. 30 tuổi, tôi không có nhà, không có sổ đỏ miếng đất nào, không có 1 số tiền lớn trong tài khoản hay sổ tiết kiệm như mọi người. Nhìn đi nhìn lại, tôi chỉ thấy tài sản lớn nhất mà tôi có được là những chuyến đi, những điều tôi nhìn thấy, quan sát, chứng kiến học hỏi được ở những vùng đất mới. Nhưng tôi rất mãn nguyện vì điều đó.
Thú thực tôi cũng chưa nghĩ mình sẽ đi Mỹ trong thời gian này, tôi còn đang mơ mộng về Ai Cập và Silk Road. Nhưng sau khi đi Thổ Nhĩ Kỳ về, chưa biết đi đâu vì ko có hợp đồng lao động thì hơi bị khó xin đi Úc, Nhật, Nga… chỉ có Mỹ là ít yêu cầu về giấy tờ và thủ tục nhất. Ờ thì đi Mỹ. Đọc các topic thì thấy nói kiểu độc thân, không tài sản như tui mà apply visa dạng du lịch tự túc thì hơi khó. Nhưng cũng hên xui nên kệ chứ. Nếu nó ko cấp visa thì tôi cũng chả buồn tình, tôi sẽ đi nước khác hoặc quay lại Châu Âu. Thế là hì hục điền form online, nộp tiền, chọn ngày phỏng vấn. Tới ngày hẹn, tôi chờ mốc mép 3 tiếng mới đến lượt, lại còn tịch thu hết điện thoại chả có gì mà tiêu khiển. May quá đã đọc các topic trước nên tui đàng hoàng mang ngôn tình trung quốc ra đọc trong lúc chờ đến lượt . Đang đọc tới đoạn gay cấn, hồi hộp thì tới lượt.
Tôi (cười một phát cho nó rạng rỡ): Hi
Bác phỏng vấn đẹp trai: Hi. Mày tới Mỹ để làm gì?
Tôi: Tao đi du lịch
B: Mày đi một minh à?
T: ờ tao đi một mình, tao là backpacker mà
B: Mày định ở Mỹ bao lâu?
T: Tao đi tới khi nào hết tiền thì tao về
B: Mày có định ở lại Mỹ không?
T: Ôi dĩ nhiên là không, tao còn nhiều nước chưa đi lắm như Ai Cập, Úc, Nhật…
B: ok. Have a good trip
Ô ô, bắt người ta ngồi đợi hơn 3 tiếng rồi phỏng vấn đúng 2 phút thế thôi à? Kể cả đống giấy tờ mất công tôi chuẩn bị cũng chả thèm hỏi tới.
Kinh nghiệm khi phỏng vấn: khi khai form phải khai đúng sự thật. Khi đi phỏng vấn thì ăn mặc lịch sự, khỏe khoắn. Mặt mũi và phong thái phải làm sao toát lên được sự tự tin, đừng tỏ ra sợ hay lúng túng, đừng lấm lét. Nếu không nghe rõ tiếng anh thì sẽ có người dịch tiếng việt hộ nên cứ yên chí. Trả lời trung thực và đúng trọng tâm câu hỏi.
Lần đầu tiên tôi đi chơi mà không hề có lịch trình hay booking nào đang chờ sẵn trong đầu. Tôi chỉ nghĩ tôi sẽ đến Mỹ để đi con đường ven biển Highway Pacific Coast nổi tiếng từ San Diego tới San Francisco và thực hiện 1 chuyến roadtrip qua Grand Canyon, qua Arches Canyon và nơi tôi hay xem qua ảnh, phim cao bồi viễn tây – Monument Valley. Tôi tự nhủ hên xui, nếu may mắn thì đi được không thì mình cũng cố lết xác đi tour tới Grand Canyon cho thỏa niềm mong ước.



Tôi quyết định nghỉ việc nửa năm để đi chơi . 90% bảo tôi điên rồ nhưng tôi chả quan tâm, tôi được sống chính là tôi, và suy cho cùng đi làm kiếm tiền chỉ để hưởng thục cuộc sống. Khi có điều kiện thì cứ đi thôi. 30 tuổi, tôi không có nhà, không có sổ đỏ miếng đất nào, không có 1 số tiền lớn trong tài khoản hay sổ tiết kiệm như mọi người. Nhìn đi nhìn lại, tôi chỉ thấy tài sản lớn nhất mà tôi có được là những chuyến đi, những điều tôi nhìn thấy, quan sát, chứng kiến học hỏi được ở những vùng đất mới. Nhưng tôi rất mãn nguyện vì điều đó.
Thú thực tôi cũng chưa nghĩ mình sẽ đi Mỹ trong thời gian này, tôi còn đang mơ mộng về Ai Cập và Silk Road. Nhưng sau khi đi Thổ Nhĩ Kỳ về, chưa biết đi đâu vì ko có hợp đồng lao động thì hơi bị khó xin đi Úc, Nhật, Nga… chỉ có Mỹ là ít yêu cầu về giấy tờ và thủ tục nhất. Ờ thì đi Mỹ. Đọc các topic thì thấy nói kiểu độc thân, không tài sản như tui mà apply visa dạng du lịch tự túc thì hơi khó. Nhưng cũng hên xui nên kệ chứ. Nếu nó ko cấp visa thì tôi cũng chả buồn tình, tôi sẽ đi nước khác hoặc quay lại Châu Âu. Thế là hì hục điền form online, nộp tiền, chọn ngày phỏng vấn. Tới ngày hẹn, tôi chờ mốc mép 3 tiếng mới đến lượt, lại còn tịch thu hết điện thoại chả có gì mà tiêu khiển. May quá đã đọc các topic trước nên tui đàng hoàng mang ngôn tình trung quốc ra đọc trong lúc chờ đến lượt . Đang đọc tới đoạn gay cấn, hồi hộp thì tới lượt.
Tôi (cười một phát cho nó rạng rỡ): Hi
Bác phỏng vấn đẹp trai: Hi. Mày tới Mỹ để làm gì?
Tôi: Tao đi du lịch
B: Mày đi một minh à?
T: ờ tao đi một mình, tao là backpacker mà
B: Mày định ở Mỹ bao lâu?
T: Tao đi tới khi nào hết tiền thì tao về
B: Mày có định ở lại Mỹ không?
T: Ôi dĩ nhiên là không, tao còn nhiều nước chưa đi lắm như Ai Cập, Úc, Nhật…
B: ok. Have a good trip
Ô ô, bắt người ta ngồi đợi hơn 3 tiếng rồi phỏng vấn đúng 2 phút thế thôi à? Kể cả đống giấy tờ mất công tôi chuẩn bị cũng chả thèm hỏi tới.
Kinh nghiệm khi phỏng vấn: khi khai form phải khai đúng sự thật. Khi đi phỏng vấn thì ăn mặc lịch sự, khỏe khoắn. Mặt mũi và phong thái phải làm sao toát lên được sự tự tin, đừng tỏ ra sợ hay lúng túng, đừng lấm lét. Nếu không nghe rõ tiếng anh thì sẽ có người dịch tiếng việt hộ nên cứ yên chí. Trả lời trung thực và đúng trọng tâm câu hỏi.
Lần đầu tiên tôi đi chơi mà không hề có lịch trình hay booking nào đang chờ sẵn trong đầu. Tôi chỉ nghĩ tôi sẽ đến Mỹ để đi con đường ven biển Highway Pacific Coast nổi tiếng từ San Diego tới San Francisco và thực hiện 1 chuyến roadtrip qua Grand Canyon, qua Arches Canyon và nơi tôi hay xem qua ảnh, phim cao bồi viễn tây – Monument Valley. Tôi tự nhủ hên xui, nếu may mắn thì đi được không thì mình cũng cố lết xác đi tour tới Grand Canyon cho thỏa niềm mong ước.


