Có thời gian dài dài, em thấy nước Mỹ quả là dễ chịu.
Ko hiểu đích xác vì cái gì, nhưng cảm giác chung khi lang thang ở đây là thoải mái, vui vẻ. Có lẽ tại nước Mỹ cái gì cũng to cái gì cũng lớn, cái gì cũng nhiều. Đường to, xe cộ phóng ào ào, làm tâm hồn cũng khoáng đạt. Hàng hóa siêu thị cái gì cũng la liệt: ví như thuốc đau đầu với vitamin tổng hợp là nhiều nhất, từng dãy tút tắp, mỗi lọ lại những 250 viên (lượng nhiều giá rẻ

, to tướng, mua 1 lần cũng cố mà đau thêm nhiều lần ko thì chẳng biết hết đời có dùng hết số thuốc đau đầu đó ko. Rồi những chai coca ngoại cỡ, những tảng thịt bò bự thừ lự, những thùng cam thùng mận chất ngất (9$/thùng 50 quả

. Lượng nhiều, giá rẻ làm người ta ko có cảm giác mình nghèo, ko lo lắng chắt bóp. Chỉ là tâm lí, chứ tiền trong ví mình thì vẫn thế, nhưng có lẽ cuộc sống ở đây ít stress hơn châu Âu hay Nhật bủn. Em nghĩ ở Mỹ có thể có nhiều người nghèo nhưng chắc ko có người đói.
Cuộc sống của sv trong campus của Mỹ cũng có vẻ sung sướng hơn ở châu Âu hay Nhật rất nhiều. Điều kiện vật chất, cơ sở hạ tầng, các dịch vụ công cộng nhiều, tiện, không chật chội như châu Âu cũng ko khó khăn như Nhật bủn (VN thì em ko dám bàn ở đây).
Đến chơi với bạn em ở Seattle, tuy sv VN nghèo thuê chung cái nhà ko được tu sửa mới thường xuyên (bên trong hơi sập sệ, nhưng cũng là 1 cái vila 2 tầng, có sân, có vườn, sàn gỗ (hơi cót két tí), mà nếu ở châu Âu sv ko bao giờ dám mơ, ở Nhật thì chỉ càng ko có. Ở Ý, phổ biến nhất là các quảng cáo cho thuê "giường", 2, 3 người thuê chung 1 phòng, mà cũng đã 300-400Eur/giường rồi.
Trong campus thì đầy đủ khu thể dục, bể bơi, xông hơi, sân bóng chuyền, bóng rổ, cầu lông, tennis mười mấy cái, sv được mượn vợt thoải mái, khỏi phải đầu tư. Nhà trường lại tạo điều kiện cho sv cơ hội làm thêm đủ mọi việc trong trường, hầu hết làm ở rạp phim, trung tâm thể thao, văn phòng thư kí... toàn là sv. Mô hình này quá hay, em mà còn trẻ cũng cố làm 1 suất du học tự túc ở Mỹ xem sao. Như ở châu Âu, việc làm thêm phổ biến nhất là trông trẻ, dọn nhà, dắt người già đi chơi, đẩy xe cho người tàn tật dạo phố, và dễ xin nhất là dắt chó đi dạo. Nhật thì nhiều chỉ có đi rửa bát và ngồi tính tiền ở siêu thị. Những việc trong nhà trường ko thấy dành cho sv.
Với lại ở cái nước hợp chủng quốc này ko ai có cảm giác mình là người nước ngoài.