Các bác cứ dừng lại là bàn chuyện thế giới vui như hội
20180305_135300 by
Tran Huyen Tran, trên Flickr
Bên đường hoa gạo nở đỏ triền sông Chảy. Đoạn Cốc Pài - Hoàng Su Phì cứ thế chạy ven theo sông, nhiều đoạn bụi mù mịt do xe chở đất đá đang làm đường, làm thủy điện gì đó. Cua liên tục nên cũng chạy chậm chậm thôi
IMG_3924 by
Tran Huyen Tran, trên Flickr
Bọn mình chạy cùng các bác đến TT Vinh Quang - Hoàng Su Phì thì chia tay. Các bác ngừng ở đây nghỉ đêm, vì chạy tiếp đến Hà Giang thì quá xa, mà ngừng dọc đường phía trên thì không có thị trấn nào lớn. Qua cây xăng Hoàng Su Phì tầm 500m, bọn mình rẽ phải qua một cây cầu để lên Bản Luốc.
GOPR1679 by
Tran Huyen Tran, trên Flickr
Từ đây lên Chiêu Lầu Thi còn tầm 40km nữa, mà vẫn còn sớm nên cũng không lo lắng lắm về thời gian. Nhưng thay vào đó có một nỗi sợ khác. Vắng đến mức chỉ cần gặp một chiếc xe chạy trên đường cũng toét miệng cười. Vắng đến mức tôi tự hỏi đường đổ bê tông đẹp thế cho ai chạy? Đường vắng hoe khi bò lên Bản Luốc, dù rõ là ban ngày nắng chang chang nhưng cũng nghĩ trong đầu “Sao đường vắng thế này, lỡ mà giờ có ai xông ra cướp hay trêu chọc gì đó thì xử lý sao”, để con Béo chạy trước thì sợ nó không quen đường, để nó chạy sau thì chốc chốc lại dòm kính chiếu hậu xem nó có bị rớt lại xa quá không. Đường bê tông đẹp, như chạy trong một khu rừng nhỏ ấy, chẳng có xe tải hay xe máy gì cả.
Lâu lắm mới gặp người
2 by
Tran Huyen Tran, trên Flickr
3 đứa cứ lầm lũi đi
1 by
Tran Huyen Tran, trên Flickr
Dừng bên đường, tôi lấy điện thoại gọi cho chú Phú để nhắc chú là tối nay tôi có đặt homestay của chú ở Chiêu Lầu Thi, dù lúc đó chúng tôi còn cách khá xa. Điện thoại đổ chuông nhưng không liên lạc được. Tôi hơi bồn chồn, dặn 2 con bé là ai có hỏi thì bảo đi vào nhà ông chú trên này, ông chú tên Phú. Thế nhưng đến gặp người cũng khó thì lấy đâu ra ai thèm hỏi thăm chúng tôi. À thì là vì có 3 chị em đi nên tôi luôn dặn dò chúng nó, nếu có ai lạ hỏi, nhớ bảo đi với 30 người, mà 3 đứa đang chạy trước chờ đồng bọn, vậy cho ngầu. Từ thị trấn vào Bản Luốc khoảng hơn 10km. Rẽ trái ở Bản Luốc chúng tôi hỏi người dân đường đi tiếp về Hồ Thầu. Lúc đi trên đường sẽ có một chỗ có ngã rẽ về Nậm Dịch, đừng đi con đường này, cứ bám đường tay phải phía trên mà đi
Đi khoảng hơn 20km vòng vo lên dốc xuống đèo, đa số là lên dốc, thì chúng tôi đến ngã 3 Hồ Thầu – Nàng Đôn y như miêu tả, một tấm bảng của xưởng chè San Tuyết, 1 cái quán tạp hóa nhỏ, và con đường xấu kinh hồn dẫn đến một nơi đẹp mơ màng: Chiêu Lầu Thi.
20180305_154056 by
Tran Huyen Tran, trên Flickr
Gặp cái biển này thì dựng nhé các bác, rẽ phải lên Nàng Đôn, Chiêu Lầu Thi nằm ở trên đó
20180305_154112 by
Tran Huyen Tran, trên Flickr
Dừng lại mua thêm mấy chai nước và đổ thêm xăng, còn vẫn đổ, thừa hơn thiếu có mà khóc tiếng Mán
20180305_154107 by
Tran Huyen Tran, trên Flickr
Chiêu Lầu Thi có nghĩa là 9 tầng thang, bọn tôi thì bảo nó là 9 tầng dốc thì đúng hơn. Không, phải là 90 tầng dốc mới đúng. Con đường dốc nhất, đá nhất, và gớm nhất tôi từng đi. Cứ toàn số 1 mà nhả ra cho cái xe xóc tưng tưng qua đá
Vài đoạn Trang phải xuống đi bộ để mình tôi bươn chải. Xe của em Béo thì thồ hàng, đường xóc làm 2 cái balo cứ chực rơi ra. Chị chủ quán tạp hóa bảo 10km là đến Chiêu Lầu Thi, tôi cứ bán tín bán nghi, vì thường không hay đặt niềm tin vào phụ nữ, vì họ đa phần có chút vấn đề về phương hướng cũng như khoảng cách.