Sau đó bà bỏ các cành thông tươi lên trên ngọn lửa, và rắc vào đó một ít hương liệu đựng trong chiếc túi gấm nhỏ treo trước ngực...
Từ ống khói trên đỉnh lò, một cuộn khói dày đặc bốc lên, toả vào không gian một mùi thơm ngai ngái. Trời lạnh quá nên khói không bốc lên cao, mà dần dần lại chìm xuống.
Bà thứ hai cũng bước tới bỏ cành thông, quả thông của mình vào lò, rắc hương liệu, khiến cuộn khói càng đậm đặc hơn.
Rồi cả hai, một người cầm chuông quay, một người cầm tràng hạt, bắt đầu đi vòng quanh miếu theo chiều kim đồng hồ, vừa đi vừa lầm rầm đọc kinh. Cả hai cứ thế cặm cụi đi, lầm rầm đọc, cứ thế, cứ thế, không biết bao nhiêu bước chân, bao nhiêu vòng quanh miếu, bao nhiêu vòng quay của chiếc chuông, bao nhiêu hạt gỗ lần qua tay...
Có lẽ cuộc đời cũng như những vòng tròn đó thôi, luân hồi, vô tận...
Từ ống khói trên đỉnh lò, một cuộn khói dày đặc bốc lên, toả vào không gian một mùi thơm ngai ngái. Trời lạnh quá nên khói không bốc lên cao, mà dần dần lại chìm xuống.
Bà thứ hai cũng bước tới bỏ cành thông, quả thông của mình vào lò, rắc hương liệu, khiến cuộn khói càng đậm đặc hơn.
Rồi cả hai, một người cầm chuông quay, một người cầm tràng hạt, bắt đầu đi vòng quanh miếu theo chiều kim đồng hồ, vừa đi vừa lầm rầm đọc kinh. Cả hai cứ thế cặm cụi đi, lầm rầm đọc, cứ thế, cứ thế, không biết bao nhiêu bước chân, bao nhiêu vòng quanh miếu, bao nhiêu vòng quay của chiếc chuông, bao nhiêu hạt gỗ lần qua tay...
Có lẽ cuộc đời cũng như những vòng tròn đó thôi, luân hồi, vô tận...
