What's new
Xin chào các bác, iem chân đất xin được phép tái xuất giang hồ ạ :">

Mùa thu năm ngoái, mình có du hí Nepal dăm ngày, mới chỉ đủ thời gian lượn từ thành phố về nông thôn, leo qua vài quả đồi, săn vài cái bình minh đã phải về, lại cộng thêm vận hạn khó tin nên chuyến đi rất chi là liểng xiểng, mọi người có đọc thì cũng đừng thắc mắc về độ ngu và độ điếc ko sợ súng của chúng tớ nhá :v
Khuyến cáo: Do yếu tố liều mạng quá cao nên bài chỉ mang tính chất tham khảo, không nên thực hiện theo :help

Hành trình của mình nôm na là gồm 3 phần: ngộp thở ở Kathmandu (vì bụi), thở bù ở Pokhara (vì nơi đây rất trong lành) và nín thở ở Lower Mustang (vì cảnh đẹp quá sức tưởng tượng).

Mục lục:
  1. Kathmandu - thành phố cực đoan
  2. Pokhara - cực trái dấu của Kathmandu
  3. Lower Mustang trekking - hành trình vật vã

1 phút dành cho quảng cáo:
10620074026_7122cb45c0_c.jpg

Kathmandu và đặc sản ... chim bồ câu

10641656513_2a5e603155_c.jpg

Bảo tháp Boudhanath - 1 trong 7 kì quan vĩ đại của Phật giáo

10692195103_db1730d8c8_c.jpg

Hồ Phewa - Pokhara

10672965465_3363d83961_c.jpg

Trên đường trekking ở Mustang :)

10801435316_51037664ba_c.jpg

Tìm về cội nguồn dòng Kali Gandaki (mỗi tội đoạn này con sông tự nhiên xé lẻ, loạn cào cào :v)

10752235536_0ed4747080_c.jpg

Sớm mai yên bình trên nóc nhà thế giới - làng Jharkot - Lower Mustang
 
Last edited:
Phần 3: Lower Mustang trekking - hành trình vật vã

Đi Nepal là phải trekking, ai cũng bảo thế. Có những ng đến Nepal chả thèm những Kathmandu, những Lâm Tỳ Ni, những Chitwan, họ chỉ thèm Everest. Nhưng thèm là một chuyện, làm được hay ko lại là chuyện khác hẳn. Biết ng biết ta, trăm trận trăm thắng. Quán triệt tư tưởng này, chúng tớ đã làm một chuyến trek chỉ vỏn vẹn có 2 ngày lên Muktinath - điểm cao nhất của Mustang – một tỉnh nằm ở phía tây bắc Kathmandu, giáp với biên giới Tây Tạng.

Mustang có vương quốc Lo Manthang (thuộc Upper Mustang) nằm ở độ cao 3800 m, được xưng tụng là Tây Tạng đích thực vì vương quốc này chưa bị bọn tàu túm gáy, nằm hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài cả về địa lý và chính trị. Nguyên nhân là do Nepal đã đóng cửa Upper Mustang từ năm 1950 để tránh các rắc rối xung quanh TQ và Tây Tạng, đến giờ cũng chỉ mở lại một cách rất hạn chế với phí permit rất cao (500$ cho 10 ngày, ko được đi ngắn hơn), đồng thời hệ thống đường xá không có, cách duy nhất để đến đấy là ... đi bộ, thế nên nơi này hoàn toàn bị cô lập. Thời gian hem có, tiền cũng hem có, nên mình đành bằng lòng với 3 ngày ở Lower Mustang. Sau này thất nghiệp, tỉ phú thời gian, tui thề sẽ quay lại đây làm chuyến hành xác 15 ngày chơi :v

Chuyến trek này tuy ngắn ngủn nhưng củng đủ mọi cung bậc hỉ nộ ái ố, lúc đen thì đen ko để đâu cho hết mà lúc phê thì cũng sung sướng miễn bàn! Đúng là đời chẳng biết thế nào mà lần…


Phần 3a: Bao giờ thì đến được Jomsom thế??

Muốn tiếp cận Mustang, phải đi Jomsom. Jomsom là một cái nơi khỉ ho cò gáy, chỉ có duy nhất 1 chuyến bay đến đó mỗi ngày, và chỉ bay trước 10 h sáng. 9.00 có mặt tại sân bay Pokhara, 9 rưỡi chuyến bay đến Jomsom cất cánh, vậy mà nhai hết 2 cái bánh, xem hết tất cả ảnh đã chụp, viết kín 5 trang nhật kí đi đường, đồng hồ chỉ 10 rưỡi, máy bay vẫn chưa thấy đâu. Nhân viên sân bay thông báo tàn nhẫn: đến 11 h mà vẫn ko thấy máy bay thì huỷ chuyến.

Đã thành thông lệ, chuyến đi nào của mình cũng bị đồ-thị-hình-sin hoá một cách triệt để. Đợt này đi Nepal, 3 ngày đầu mới chỉ xui vừa vừa, mình lo ghê lắm, vậy là điểm đáy của cuộc hành trình vẫn chưa tới. Người bạn đồng hành lôi cái chuyển kinh luân mini mới mua ra quay tít, vừa quay vừa cầu lầm rầm. Hàng rởm, cái kinh luân sau khi xoay 1 lúc rời ra từng mảnh, nắp đi đằng nắp, que đi đằng que, cả cái cuộn giấy bên trong cũng tung ra lòng thòng. Thế là im tịt, ko có khấn vái j nữa.

11.00, chuyến bay chính thức bị huỷ với lý do thời tiết ở Jomsom không tốt, ác làm sao khi bên ngoài cửa kính, trời vẫn xanh, nắng vẫn vàng... Mười mấy con người đi chung chuyến, mặt dài thượt, quăng ba lô cùng mớ đồ trekking cồng kềnh lên vai, lầm lũi đi thằng. Quầy checking của Tara Airline giờ chỉ còn 2 đứa ngồi nhìn nhau, rối bời không biết phải làm gì.

10687579805_d259c5bb67_c.jpg


Không thể bỏ cuộc, chắc chắn là như vậy. Đến được tận đây mà còn chưa thấy được văn hoá Tạng thì còn ra cái vẹo gì :D Dòng máu Việt cứng đầu cứng cổ, gan lì đệ nhất sôi lên trong huyết quản, chúng tớ nhìn nhau và cùng đưa ra quyết định: thuê jeep, đi đêm! (local jeep chỉ chạy vào 9 h sáng, ko kịp).
Vậy là sau 3 tiếng xoay xở mướt mồ hôi, đúng 2h30' chiều, cả bọn đã yên vị trên chiếc jeep riêng, có tài xế, có guide, trực chỉ Jomsom.

10666205095_718104b28a_c.jpg


Những thửa ruộng bậc thang vàng rực ngút ngàn ở ngoại ô Pokhara.

10672616156_f66a0f86cf_c.jpg


Dòng sông Kali Gandaki, một trong các dòng sông chính chảy qua khu vực Nepal, Ấn Độ, Tây Tạng, dài 630 km và bắt nguồn từ Mustang, trên địa phận Pokhara hãy còn dồi dào sức sống, ít nữa lên Mustang chỉ còn lại 1 lạch nước nhỏ, đáy sông gần như cạn khô. Chuyến đi lần này có thể đặt tên theo kiểu sến sẩm là ‘ngược dòng Kali Gandaki, tìm về nguồn cội” keke.

Quyết định thuê jeep riêng lên jomsom này phải nói là xơi một rổ liều, thuộc dạng cố đấm ăn xôi. Thứ nhất: hành xác. Bt ng ta chỉ bay nửa tiếng là đến nơi, đằng này mình đi xe dự trù là 12 tiếng, trong đó mất 10 tiếng để bò lên 75 km đường núi (!) từ Beni đến Jomsom – đoạn đường được mệnh danh là xấu nhất ở Nepal. Hic. Thứ 2: đi vào khoảng thời gian nguy hiểm nhất – đi đêm. Đường thì bé tí teo, vừa đúng 1 thân xe, toàn sỏi đá to bằng nắm tay đổ lên, một bên là vách núi dựng đứng, một bên là dòng sông chảy xiết, đầy đá tảng. Vậy mà lại còn đi cái lúc trời tối như hũ nút Thứ 3: đi về mất hơn ngày, còn lại chưa đến 2 ngày ở Mustang, làm đc cơm cháo gì :-j Có khi mới đi được nửa đoạn đường trek, chưa kịp về đến nơi. Tóm lại, đúng là một cú đầu tư rủi ro ngất trời! :help

13188511305_3581652bba_c.jpg


Khung cảnh quen thuộc khi ngó ra ngoài cửa xe :shrug:

10672455355_2d8708238a_c.jpg

Lúa ở Pokhara toàn chân dài mướt mải, phải dài gấp rưỡi lúa nhà mình.

10672548406_7b48ae84d9_c.jpg


Thổ dân ;)

Đồ thị hình sin lần này, cái đáy nó hơi bị to, sắp thành cái chậu đến nơi rồi. Đi được hơn tiếng, xe nổ lốp! Vầy là đi tong 1 tiếng thay lốp dự phòng và tìm hàng sửa xe thay lại chính thức.
Thằng ku guide sau một hồi thao thao bất tuyệt về tình hình văn hoá, xã hội, chính trị địa phương, chán lôi điện thoại ra giới thiệu về từng người trong nhà nó, cô dì chú bác anh chị em họ hàng râu rể các thể loại. Nhà cửa xong, nó lại khoe, tuần trước tao đi sở thú ở Kathmandu, thấy nhiều con rõ hay, bla bla, lại 1 tràng về chim chóc chó mèo. Đến đoạn nó mệt vì nói quay sang hỏi, có đúng là ở Việt Nam có tục lệ ăn thịt người hay không, mình bắt đầu cảm thấy điềm chẳng lành đâu đây…
À mà guide tên Basanta, lái xe tên Binod, thường được gọi tắt là Nod, nhưng cái bọn Nepal phát âm Nod hệt như ‘nôn’. Lái xe tên nôn có đau diều không hả zời. Lại một điềm không lành thứ 2.

Và cái sự phiêu lưu, đúng như dự đoán, vẫn còn rất dài...
 
@Kau: hehe, em tiếp hàng đây ạ :D

Phần 3a: Bao giờ thì đến được Jomsom thế?? (tiếp)

Đêm nay bác không ngủ 1. (ảnh chôm chôm từ google - credit: Colorado captures)
13188805924_e5cb215b1f_c.jpg


Đúng là giác quan thứ 6 cấm có sai. 12 h đêm, Binod phanh kít lại giữa đường, trỏ về phía con dốc tối hù, bảo có thằng xe chết máy nằm đó, giờ mà leo lên thì chỉ có tuột xuống thôi, không qua được dốc. Tức là cả hội đã bị kẹt! Basanta rút điện thoại ra gọi cảnh sát tới thông đường, sau một hồi lầm bầm thì thông báo với cả đám, cứ yên tâm mà chờ cảnh sát đến... sáng, 6 h ng ta mới tới. Đúng là thảng thốt, ko biết phải nói gì... Bao h mới tới đc nơi đây, sao gian nan thế??

Nhiệt độ tiếp tục tụt xuống với tốc độ chóng mặt. Nghe tiếng gió hú qua khe núi mà tưởng như tiếng nhiệt độ rớt, Basanta quả quyết, giờ không quá 2 độ. Cái gì, ban ngày còn 29 30 độ mà (NO) 2 thằng ranh toàn dân 9x giống mình, chả biết lo nghĩ gì, không mang theo lấy 1 cái khăn, nói chi đến áo khoác dày. Chúng tớ đành lôi vali ra phân phát. Dăm phút sau, 2 thằng mặt mũi hỉ hả quấn kín mít những khăn xanh khăn hồng với chả áo tím. Lại còn cảm thán, chưa từng gặp những vị khách du lịch nào tốt như vầy :gun Cái vali giờ nhẹ bẫng. Bà chị tự dưng có thêm 2 ông em trai phải chăm, đến mệt!

Trong lúc chờ đợi, 2 thằng ranh không ngủ lại khua khách hàng dậy, bảo ngủ chán lắm, ra ngoài chơi đi. Mình sầm mặt, đang định bảo chơi cái đầu mày, rét bỏ bu, thì bị nó khích, ko ra tiếc cả đời, khoảnh khắc ko quay lại. Thế là lại lồm cồm chui ra.

Cảnh tượng bên ngoài giống đến 90% ảnh trên, chỉ khác cái là con đường thì bé tẹo đầy đá chứ không được rộng rãi hoành tráng như thế. Trăng xanh sáng đến ghê rợn, cúi đầu nhòm xuống đất thấy đầy bóng, bóng vách núi tuyết sừng sững, bóng rừng thông cây lá nhọn hoắt, bóng 2 cái ô tô bị kẹt nối đuôi nhau, bóng 4 tên in rõ mồn một dưới chân. Run rẩy ngó xuống mép núi, thấy dòng sông Kali Gandaki vẫn đang gầm gào điếc tai, sôi sùng sục. Ko dám tưởng tượng đến cảnh chả may trượt chân ...

Cả bọn đi bộ về phía cái xe tổ sư nằm giữa đường, ngó nghiêng 1 hồi lại đi tiếp. Ko vị nào muốn quay lại xe khi bên ngoài, thiên nhiên choáng ngợp như vậy. Cảm giác giống y mấy cái wallpaper máy tính mỹ miều, chỉ khác là đã đc chuyển về tông màu đen trắng. Binod hứng chí hát hò ỏm tỏi, tiếng hát Nepal cao và trong, vang khắp không gian tĩnh lặng. Chẹp, đúng là cứ nằm lại xe ngủ thì tiếc thiệt.

Đêm nay bác không ngủ 2 - Bình minh Jomsom
10673100934_4c97d4d535_c.jpg


Đi bộ được nửa tiếng, cả bọn đến một ngôi làng nhỏ. Ngay đầu làng là một đám các ông mặc đồ rằn ri bự con đang đứng thảo luận, hỏi ra thì chính là đội cảnh sát chuẩn bị đến giải cứu mình *chấm nước mắt vì xúc động*. Không ngờ dân ở đây lại trách nhiệm như vậy, mới hơn 2 h sáng chứ mấy, huhu.
Thế là khoảng 4 h, đường thông, cả bọn lại tiếp tục chặng đường xóc lộng óc đến Jomsom.

Jomsom
10673268423_3903864b49_c.jpg


8 h sáng đến Jomsom. Nhảy ra khỏi xe thì là khung cảnh này đây :D Thay vì 12 tiếng như quảng cáo, cả đội đi chuyến đó mất 18 tiếng mà nếu bay thì chỉ mất nửa tiếng.

10673089464_7d1efe7a51_c.jpg


Giây phút đặt chân đến Jomsom, việc mình muốn làm nhất ko phải là trekking này nọ, mà là cái việc này đây(c)
 
@Muagiochuong: keke, thank bạn. Nhớ tiếp tục đón xem :LL

Phần 3b: Jomsom - Jharkot: rùa lên núi trekking

Ngồi thở được nửa tiếng, cả bọn phải lên đường ngay, không thì khả năng cao là sẽ không bò nổi tới chỗ nghỉ đêm trước khi mặt trời lặn.

10684080355_fed113f375_c.jpg


Ánh mắt quyến rũ :”>

10687662304_1053bea9dc_c.jpg


Nụ cười Nepal 
Ở Jomsom nói chung chả có hoạt động mua bán gì mấy. Dân cứ thì thưa thớt cực kì, ngày có mỗi chuyến bay đến, lại còn chuyên huỷ chuyến (sân bay Jomsom bé như sân tennis)

10687658584_d0eb2107e7_z.jpg


Dung dăng dung dẻ

10672965465_3363d83961_c.jpg


Xuất phát điểm của cung trek Jomsom – Jharkot – Muktinath là đây. Giữa thu mà hoa cỏ vẫn tưng bừng.

10687609075_af6d9c9e7b_c.jpg


Đường đẹp hén các bạn :v
Nhìn từ xa tít mù tắp mà cũng thấy đc cái xe jeep kia nó đang xóc lên tận nóc.

10687647596_0af161d761_c.jpg


Mấy mẹ con :)
Đây thực ra là lòng sông Kali Gandaki, vào mùa này nó cạn trơ như vậy đấy, đi tắt qua đây tiết kiệm đc ối thời gian.

10801229766_f670b540bb_c.jpg


Kali Gandaki
Sông thì cũng chưa phải đứt hẳn, vẫn còn thoi thóp chờ thời, đến mùa nước về ta lại làm mưa làm gió.
 
10684327783_8965a18f98_c.jpg


Tay lái xe ham vui theo đuôi bọn mình trekking, vừa đi vừa hát hò ỏm tỏi, đủ các thể loại dân ca Nepal.

10691998856_cfcb1c0d7e_c.jpg


2 tên thổ dân hết leo lên cây lại lao xuống nước, tạo dáng chụp ảnh đủ kiểu. Tự dưng thắc mắc không biết mình hay là chúng nó mới là khách du lịch?

10687766696_3165a64257_c.jpg


Đi và đi.
Lần đầu tiên trải nghiệm và thấm thía niềm vui của việc trekking. Cũng núi ấy, tuyết ấy, cũng bầu trời xanh vời vợi, cũng hoang mạc khô cằn nhưng việc nhìn ngắm tận mắt một cách chậm rãi những khung cảnh đó nó khác với việc nhìn qua cửa kính xe ô tô nhiều lắm. Lúc đó bất giác cảm thấy mình gần hơn một chút với cái gọi là ‘tự do tuyệt đối’.

Chỉ có điều, đến khi bắt đầu thở như trâu thì cái niềm vui tuyệt vời ấy nó sẽ sứt mẻ đi một ít...


10692468306_a168e38913_z.jpg
[/u

Đi và đi.
Lần đầu tiên trải nghiệm và thấm thía nỗi khổ của việc trekking, cụ thể là trekking từ độ cao 2800m lên đến gần 4000m. Tổ hợp nắng, gió khô khốc, bụi mù mịt từng tấn cộng thêm say độ cao chuếnh choáng chắc chắn sẽ không phải điều gì dễ chịu. Lê được 1 bước trên này mệt như đi 10 bước ở nhà. Nhớ hồi trước còn cười ông anh buộc tạ vào chân leo cầu thang để luyện thể lực đi tây tạng, đi rồi mới thấy có lý quá thể :gun

10692448214_6d410c649a_c.jpg


Cây cối hoà với màu sỏi đá. Thiên nhiên ở đây khắc nghiệt thấy ghê.

10801435316_51037664ba_c.jpg


Con sông chỉ đường dẫn lối cho cả bọn khúc này hơi loạn xíu :p

10692418044_a3799118d2_c.jpg


Mỗi ngọn núi một kiểu hoa văn :biggrin:
 
Ê ảnh đẹp viết hay mà bài cho chị thì sao ì ạch mãi thế hai chị em?
Chị thích ảnh của bọn lắm nhé, rất tình và có chuyện để kể.
Nhân thể viết luôn thành note rồi tag chị vào nhé
 
Nepan mùa nào cũng đẹp
Gót sen rong ruổi dặm trường
Đắm say hành vân lưu thủy
Mơ màng non nước mênh mông...

Mình mà là phụ huynh thì 2 con bé này quắn đ..vì vụ xe jeep nhé
Viết tiếp đi nào sốt ruột quá
 
Ôi chị viết hay quá, vui dã man, khoái nhất vụ đếm "thằng ngu" hahaha.
Viết tiếp chị nhe, có 1 đống người hóng kìa.
Chị ơi cho em trộm cái hình hồ Phewa làm cover với ạ. Thanks chị nhiều
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
55,564
Bài viết
1,169,791
Members
192,174
Latest member
phamthihong
Back
Top