What's new

Những chuyện phượt dị bản ở Tây Bắc

Kịch bản tiếp: Câu chuyện kể về Tnú và cái đầu quá khổ.
by Windy sờ mai

Hồi còn trẻ, Tnú khoẻ lắm, trai tráng nhất làng do tập thể hình đều đặn, làm gì cũng giỏi, từ đặt bẫy thú, kiếm củi trên rừng, bẻ ngô, lấy nước ở suối về. Mẹ Tnú không phải làm gì cả, chỉ ở nhà, thổi nấu quanh quẩn, thỉnh thoảng lúc rỗi rãi lôi móng tay móng chân ra sửa.

Năm Tnú 17 tuôi, làng mở lớp học, Tnú xin mẹ, đồ xôi và giết gà làm lễ cúng cái tổ tiên để đi học. Tnú học giỏi lắm, đứng đầu lớp luooon, các chữ a,b,c Tnú học rất nhanh, học bài cả khi làm rẫy, về nhà viết đầy chữ ra sàn nhà, ra cánh cửa cũ kỹ, lấy làm khoái chí lắm. Nhưng kỳ lạ thay, càng học nhiều não của Tnú càng to ra, dẫn tới thể tích hộp sọ cũng to ra, đến năm 18 tuổi, đầu Tnú to lắm, nhiều khi cảm giác cái cổ kia sẽ gãy, và đầu rơi bịch xuống đất. Dân làng thì thào bàn tán: “thằng Tnú bị ma ám rồi, cái nhà của nó là nơi ma ở rồi”. Mọi người dần xa lánh Tnú, các em gái trong lớp trước đây túm năm tụm ba nói chuyện về Tnú, má chúm chím hồng liếc Tnú cười duyên, ríu rít khi có mặt Tnú, ai cũng thích được Tnú để ý, thì giờ đây ánh mắt lạnh nhạt và xa lạ. Tnú lủi thủi, Tnú buồn lắm.

Tnú vẫn nhớ buổi chiều hôm đó, chiều thu bàng bạc trên núi, mây phủ kín đỉnh Phu Sam Sung phía xa, Tnú ngồi trước cửa, nhìn đám hoa dại mà tự dưng thấy trống rỗng, cô đơn, thương mẹ già bị làng hắt hủi.

Đúng lúc đo có tiếng nhạc ngựa phi, gấp lắm, Tnú nhìn ra xa thấy con đường bụi mù, sau đám bụi ấy dần hiện ra một dáng người đang phi ngựa, đến trứơc cửa nhà Tnú thì ngã bịch một cái do vấp phải máng lợn Tnú để cạnh đường. Người đó vào nhà Tnú xin nước, và chính là Cattuhan, hành nghề trộm đủ thứ, lúc trước qua trấn phía dưới, thấy có con ngựa của thằng say rượu, Hãn vất thằng say rượu xuống vệ đường và phi về nhà Tnú thì ngã.

Tnú buồn, Tnú bỏ bản đi, theo Hãn hành nghề thảo khấu từ đó.

000021-1.jpg
 
Sau khi làm thảo khấu - Tnú đã hoàn lương thế nao? Tôi xin giới thiệu với các bạn về Mán đã

Kịch bản 6: Đời con Mán!

Cuộc sống không phải là đơn giản! Bạn sẽ thấm thía câu ấy khi bạn sinh ra dưới ngôi sao ngồi xổm. Ngồi xổm ra sao đọc tiếp sẽ rõ

Mán thấm thía cái ý nghĩa sâu xa của cuộc sống là " bất công - đau khổ - đời tôi cô đơn", từ bé lớn lên ở giữa chốn phù du đô thị nhưng Mán lại mang đôi mắt kẻ chỉ, cái tên Mường Mán. Đời có vùi dập nhưng Mán là người mạnh mẽ. Đập ruồi ruồi chết, đập gà gà chết, đến lúc thử sức đập chó chó cũng chết luoooon...

Nhờ có sức khoẻ hơn người mà Mán tồn tại được. Không ai dám trêu vào cô. Giang hồ chờn cái tiếng Mán Nhà Sàn.

Đời không bao giờ là hoàn toàn bất công! Có một câu lạc bộ tồn tại trong một thế giới không thật! Đường đi đến đó lắt léo, chông gai đòi hỏi re-fresh nhiều lần,. thay www thành www1, 2, 3 , 4..5 liên tục... Nhưng thế giới thần tiên dành cho những mảnh đời cơ nhỡ như Mán vẫn "ngang nhiên" tồn tại và phát triển như "suối ngầm mùa xuân". Mán tham gia câu lạc bộ ấy. Sinh hoạt tập thể đều đặn, có giao lưu, có phát triển... có giựt lùi... Sướng vui ngọt bùi cô đều nếm trải cùng Tờ Tờ Vờ Nờ.

Mán thích tìm về cội, nghĩa là lên rừng. Mỗi khi thâý rừng rú là cô run run " ngồi xổm" luoooôn. Máu trong người rạo rực phừng phừng lửa "rận"! Khi lên rừng cô trở về con gnười thực của mình. Tràn cbn trề sức sống.

Chỉ có một trở ngại nhỏ đó là cô sinh ra dưới sao "ngồi xổm", nên liên tục phải đi xé báo. Một trong những báo ra hàng ngày, rẻ tiền và nhiều thông tin là báo BÓNG ĐÁ. Báo này vừa mềm, vừa dai lại rẻ... đáp ứng được nhu cầu 5 phút một phát của Mán, tuy nhiên ( tôi xin được nhắc lại với bạn đọc thân yêu) đời không hề đơn giản. Báo Bóng Đá in bằng mực lởm... cầm tay đã đen xì tay, chì cứ choe choét ra... nữa là phục vụ nhu cầu "ngồi xổm".

Mán ngon lành 90% diện tích mặt bằng trừ 10% diện tích tiếp xúc với báo Bóng Đá!

Lan man quá... xin kể tiếp U turn của đời Mán.

Mán ta quan hệ với Windy và LinhEvil, một ngày đẹp trời bọn hắn rủ rê Mán " về nguồn" phượt lên đỉnh Cực Bắc của Tổ Quốc,,,

Mán đồng ý đi luooooon... cô không ngờ đời cô, đời Windy, đời một số người thay đổi từ đây!!!!

( Xin tiếp tục đọc kịch bản của Windy)
 
Mơ màng trên Yên Minh.
By Windy sờ mai

Câu chuyện lại tiếp tục trên sườn núi, ở một bãi đất trống bên rừng thông cách Yên Minh chừng một buổi đi bộ. Body và Link chán dân kinh lừa lọc và gian dảo, bỏ lên miền núi kiếm mối làm ăn. Bọn hắn đi khảo sát thị trường trên con viva lộn bóng, rủ rê được Windy cùng với Gari đi chở hàng thuê, Chiến luôn bìu díu Châm luôn, Quyên sinh đang thất tình cũng có mặt. Đường trên núi lạnh lẽo, mờ ảo, sau một ngày buôn gian bán lận ở chợ Lũng Phìn cả đám mệt mỏi, vừa hay đến rừng thông bèn dợm chân kiếm bãi cỏ nghỉ ngơi.

Chuyện tình yêu, thật khó nói, người ta bên cạnh nhau, tháng năm trôi đi, cũng chẳng thể yêu nhau, hoặc có thích, cũng không yêu được. Nhưng cái duyên gặp gỡ quả thật kỳ lạ, có cái gì đó mà không thể giải thích, không thể cắt nghĩ rõ ràng được, vì sao, người ra yêu nhau. Bãi cỏ rộng nằm bên cạnh rừng thông, phía xa những dãy núi của cao nguyên đá nối đuôi nhau, trùng trùng điệp điệp, bảo nhau chạy tít về phía chân trời. Gió lượn lờ, vi vu, lả lướt, dìu dặt như gã si tình uốn éo bên cô gái trẻ, trời không trong không mù, mờ mờ, nhè nhẹ, lòng người như dịu lại.

Windy mở Queen từ chiếc đài đeo bên mông đổi được bằng 5 cái bánh đậu xanh, 1 kẹo sữa cho một thằng H’Mong mắt híp ở trấn Quản Bạ. Body mắt cụp lại, ngồi nghe nhạc, mồm rên ư ử, dãi chảy xuống gần cằm, chỗ có đám râu loăn quăn hung hung trong ráng chiều Quyên và Linh đun café bằng chiếc nồi nhôm mất một quai. Chỉ có Gari cầm tờ báo BÓNG ĐÁ đi tuốt vào bụi cây để "bôi chì vào mông" . Chiến và Châm líu ríu đọc mấy bài thơ Chiến tình cờ làm được trong lúc vá săm xe. Gọi là "Bài ca vá săm"

Vá săm, ta lại vá săm xe
Cho chặng đường dài phía trước
Cho nắng mượt
Cho cả những nụ cười

Nghe đâu, loáng thoáng có câu, Vá săm, và anh yêu em....

Khung cảnh yên ả lắm, ai cũng thư giãn.....

Kaiiiaaaaaaaaaaaa cái la ta fa...........
Tiếng hét xé toang thinh không, trong bụi rậm vù ra một bóng đen, tay côn tay dao, Hãn phi ra, mồm la hét inh ỏi, Tnú từ đâu xộc tới mang theo 2 ba thằng lâu là vừa chạy vừa bắn cung chiu chíu, la hét: Ta là cướp đây, vàng bạc trang sức, răng giả, đồ nghề vá xe, đặc biệt là sách báo….”
"Đưa hết ra không ta chém" Tnú dứt câu thì Hãn gầm lên.

Body nghe đang nghe nhạc, giật mình tưởng mẹ gọi về ăn cơm, phi thân bay qua bụi cây để về nhà (nhà thằng này gần nhiều bụi cậy). Sau đó biết là gặp cướp, chân tay bủn rùn dẫn đến xoắn vặn thần kinh, há hốc mồm, tè cả ra quần. Châm và Chiến giật mình, kinh hãi lắm, ôm chặt lấy nhau, tóc tai dựng đứng cả lên. Windy xuống tấn đưa mắt ra nhìn, Linh cầm cái nồi cụt quai, nhặt thêm đuợc cái mũ xe máy …. hai bên gườm nhau, im lặng, vang vọng đâu đó tiếng sột soạt trọng bụi rậm.

Body định thần lại, van xin Hãn đừng động thủ, bọn em sợ, rùi xin biếu Hãn cái nón lá và bảo: “ Giang hồ lắm anh ạ, rất hợp với anh”. Hãn ưng ý lắm, nhưng vẫn còn ra oai, không nói gì. Đúng lúc đó, Gari từ bụi rậm đi ra, mặt mũi nhem nhuốc, tay cầm tờ báo xé nửa lẩm bẩm “Bây giờ báo in tệ quá, đen hết cả mặt bà”. Hãn nhìn thấy tờ báo, bất chợt oà khóc, dao và côn trùng xuống, Hãn nói trong tiếng nấc: “Em không biết chữ, em bị Shock chữ”. Tnú nhìn thấy báo vui lắm, hắn vốn thích đọc, lại thấy một em gái cầm tờ báo, cái mắt lúng liếng, mặt nhem nhem duyên ghê người, Tnú rủn chân tay, và nhận thấy tim mình đập nhanh hơn.

Và, họ yêu nhau từ đó
 
Cả bọn đang yên ả mơ màng, làm hang..

mynhanke.jpg


Cafe thơm phức

yen%20minh%20cafe.jpg


Bỗng Hãn từ bụi rậm phi ra tay cầm dao sáng quắc

830.jpg


Body tưởng mẹ gọi về ăn cơm liền nhẩy qua bụi cây
yen%20minh%206.jpg


Em pussy chạy tơi tả
yen%20minh9.jpg
 
Không biết vụ dị bản của LinhEvil như thế nào, chứ nhà loops có chuyện dị bản kinh dị hơn.
À mà phải là 2 chuyện, trong đó có một chuyện mà tên Hãn kia phải ra tay ngay khi lamchieu thụt lùi 3 bước nhanh thoăn thoắt :D
Vậy nói chuyện có tên Hãn kia tham gia trước, giọng văn không được hấp dẫn đâu nhé :)

Rượu tặc

Chuyện có Hãn thì lão Tabalo là người gây nên chuyện.
Hắn là người đi trước mở đường. Con đường quạnh hiu vắng vẻ, núi non trùng điệp, đang đi tự dưng một tên trong bọn chạy ra chặng đường khua tay múa chân bắt dừng lại.
Trước mặt là một đoạn xuống dốc, bên kia dốc là vài chiến hữu đang dựng xe đứng ngóng về bên này.
Quái, mấy tên này giỡn à! Chợt thấy lão Tabalo đăm chiêu nhìn trân trối vào phía trước mặt. Nhìn theo hướng lão, trước mặt có một tên ngồi chễm chệch giữa đường, hai tay hai dao, ngồi ngay giữa đoạn dốc xuống. Hắn ngồi ngay trước nhà hắn, canh hũ rượu, cóc cho ai đi qua! Thêm nữa, bên cạnh hắn là chiến mã của Tabalo. Hèn gì, Tabalo chẳng nhìn trân trối đến thế!
Một nữa giờ đồng hồ trôi qua, anh em tập hợp đủ, nhìn nhau cười trừ! Trước sau cả vài chục km có căn nhà nào khác để cầu cứu! Trời sắp tối, đường còn xa, hũ rượu chắc nấu đến mai :(
Thế là quyết định dọn đường. Đang chuẩn bị thì có một chiếc Win chạy ngược hướng tới, tên canh rượu kia nhào vào túm áo toan chém mấy nhát. Tên chạy Win hoảng hốt la toáng cả núi rừng và chạy thoát thân. Lúc chạy ngang chỗ anh em đang tụ binh còn nghe hắn run run chửi rủa!
Bắt đầu dàn hàng tiến tới, lamchieu hăm hở lao đi. Trong bọn thì hắn là tên nhỏ bé và cóc mặc giáp! Thấy tình hình gay cấn, tên canh rượu đứng phắt dậy, vung dao nhằm lamchieu chém tới :(( Oái, hắn khôn phết. Thập tam lục kế, tẩu vi thượng sách :D lamchieu lui nhanh ba bước, chỉ kịp nhìn thấy Hãn nhà ta từ bên phải lao ngang tới cho liền một côn, túm chặt hắn. Cả bọn nhào vô tước vũ khí, lamchieu lặng lẽ làm nhiệm vụ nhặt đồ rơi của mọi người =))
Trói gô hắn xong, Tabalo cười hỉ hả, phen này hắn có thể chiếm lấy hũ rượu trước nhà kia. Oài, đây rồi, thủ phạm đây. Hoá ra đang đi bon bon, Tabalo chợt nghe thoang thoảng mùi rượu đang nấu thì hắn quay xe lại, chưa kịp tiến tới cắp hũ rượu đi thì tên chủ nhà lao ra, tabalo vứt xe chạy thục mạng.
Xong chuyện, Tabalo tiếc lắm vì hũ rượu kia chưa nấu xong nên hắn đành để hũ rượu lại, cái xém chút trở thành chiến lợi phẩm mà anh em phải quăng mình hy sinh cho hắn =))
 
Last edited:
Còn đây là chuyện của loops

Cướp ở Nà Cọ - Không có cái dại nào giống nhau

Tối trời, trên đường núi vắng vẻ, cách Sốp Cộp khoảng nửa ngày đường. Loops phăm phăm chạy trước, Bình chở theo một em chạy sau khá xa. Các anh em phía sau còn xa xa xa.
Một đoạn, Bình không thấy ai, trước 3 dặm sau 5 dặm không có ma nào. Đường càng ngày càng âm u, đi bên bờ vực nhưng hai bên cây cối um tùm càng làm tăng thêm nỗi sợ. Tuy phía sau có một em nhưng chắc em này còn sợ hơn, hai anh em chắc hẳn vừa đi vừa làu bàu lầm bầm và râm ri niệm chú! Đường tối mịt, chỉ có vệt sáng le lói từ chiếc đèn xe của Bình. Bình bắt đầu hoảng khi đường hai bên ngày càng hẹp và rậm rạp. Hắn bặm môi lao đi, nỗi sợ hãi theo làn khói tỏa cả khu rừng. Bất chợt, một bóng đen to lớn lao ra chặn xe, hắn cứng tay đánh ngã xe, hắn và em ngồi sau người cứng đờ ra, không mở được lời nào, nhìn trân trối vào bóng đen phía trước...

Sau hắn hơn năm dặm, có hai tên đang phóng hai xe chạy ầm ầm vì trời tối, đường âm u rậm rạp và cũng vì nỗi sợ. Chợt, có vài xe đuổi theo phía sau, hai tên còn siết ga chạy nhanh hơn vì biết rằng không phải xe của đổng bọn. Nỗi sợ càng được nhân lên vì biết rằng trên đường từ chiều đến giờ chỉ có mỗi bọn này, có thấy ai đâu! Tới khúc cua, đường chia đôi, hai bên cây cối âm u, hai tên này quyết định tránh đường cho mấy chiếc sau lên, hòng muốn thử xem mấy chiếc xe sau là ai.
Hai chiếc sau vù qua mặt, thở phào! Nhưng chưa kịp mừng thì thấy 2 chiếc kia mất hút nhanh chóng và xuất hiện thêm 1 chiếc phía sau. Hai xe lao nhanh hơn nữa, lamchieu trước shoop sau. Đường vẫn tối âm u, hai bên cây cối vẫn rậm rạp, chiếc kia vẫn bám riết! Chợt trước mặt có một số nhánh cây dựng sẵn chặn đường! Chuyện gì thế này, rõ là đường độc đạo và hai tên khi nãy đã đi trước, Bình cũng đã đi trước, lamchieu thầm nghĩ! Chưa biết làm như thế nào thì xe hắn cũng trờ tới, thôi thì lách sang một bên. Đột nhiên, có tiếng thét lớn "đứng lại..." đại khái là cướp hay đưa xe hai gì gì đó...
lamchieu quay ngoắt lại phía sau và thấy mấy bóng đen lao ra, tay vung dao dài cả thước! Hồn vía không biết đang ở đâu, chỉ thấy một bóng đen lao tới vung dao. lamchieu quay đầu xe, ngoặt đèn chiếu vào cái bóng đen kia, chỉ kịp nhận diện nhưng chưa kịp định thần thì bắt đầu thấy mấy tên cướp đang "xin lỗi" rối rít cái chiếc xe đuổi theo lamchieu và shoop kia! Khà khà, tên kia cũng tê tái người xém chút quăng xe, xém thôi, vì hắn đi sau còn phái trước là shoop đã lao luôn xe vào bụi!
Quay trở lại với Bình, sau khi hắn xem tè ra quần thì bắt đầu khoái chí nhập bọn với loops làm phỉ rừng! Chính hắn dọa chiếc xe cuối cùng kia, chiếc xe không cùng bọn :D

Xong, cả bọn cười rũ rượi, tiếc rằng đại ca AntonTran không được thưởng thức món phỉ rừng vì trong lúc xin lỗi người lạ thì đại ca và tabalo phi xe đến. Cũng may, muốn có xe cứu thương thì cũng phải cả ngày đường, món phỉ rừng có thể làm đại ca đứng tim. Xém chút nữa là dại.

Xong, cả lũ phỉ loops và Bình hăm hở đi bộ lên phía trước lấy xe. lamchieu bắt đầu phi xe đến sau thì thấy cảnh tượng như phim hài, cả 4 tên phỉ đứng ngớ người trước khoảng trống bên đường phía vực. Chợt hiểu ra, chúng để xe ở đây và chắc mẩm không có ai qua lại, yên tâm đi xuống xa vài chục mét để cướp xe người khác. Nhìn cảnh đó không thể nhịn được cười, cười vang núi rừng, nhìn 4 tên mặt đực ra nhìn đăm đăm vào khoảng trống, trống hoác, như chưa từng có chiếc xe nào được dựng ở đấy!

Không có cái dại nào giống nhau.

loops nói rằng hắn sợ hai tên phỉ giữ xe bị thịt mất rồi, xe cũng bị cuỗm mất!
Chuyện là trong lúc 4 tên phỉ này đi cướp thì để lại xe cho 2 tên kia trông. Thế là 2 tên còn lại nổi lòng tham phắng sạch mấy cái xe =))

...
 
Không có cái dại nào giống nhau

Cả bọn lại tiếp tục hành trình, tới được một bản Thái. Thôi thì tìm nhà ở trọ lại đêm nay.
Lay hoay rồi cũng tìm được nhà trưởng bản. Nhờ vả xong xuôi, cất đồ đâu đó thì trưởng bản nhận mặt mấy tên phỉ khi nãy chặn đường, cười run cả sàn nhà Thái. (NO)
 
Thì hay mới bỏ sang học toán, cóc thèm ganh đua nữa, cóc thèm học thêm bài văn nào để khỏi so bì =)) =))
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,187
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top