Lang thang hóng gió biển một tí thì trời cũng tắt nắng rùi, nhớ lời ông cụ ban nãy, bọn em cũng thu xếp trở về phố cho sớm. Khát nước quá mà tìm mãi không thấy quán nước nào ở khu vực này cả, em chẳng hiểu sao mà chỗ này nó vắng thế không biết, lúc nãy có trộm một con thuyền chắc cũng chẳng ai biết

Đi ngược lên mấy con dốc, miệng khô khốc, há to ra cho không khí nó vào làm mát thanh quản tí, bọn em thấy War Museum ở ngay đây rùi, nhưng cũng vắng khách, chắc hết giờ tham quan rùi, bọn em đi lướt qua lun. Loanh quanh đấy có một vài căn nhà tạm bợ, em đoán chừng là nhà của người đi tàu biển nên ghé vào xin tí nước. Đón em là những gia chủ hiền lành tốt bụng này đây. Chủ nhà bưng cho 2 ly nước lọc to kềnh, 2 đứa nốc một hơi hết sạch, chừng còn muốn xin thêm mà ngại quá, thui thì cũng tạm đủ rùi, không còn lo chết khát nữa
P/S: ai thích cảm giác vắng vẻ, hoặc đơn giản là thích cái chỗ em vừa đi thì đến nhé, ghé cái nhà lợp tôn bên cạnh War Museum, trước nhà có cây chôm chôm to vật ấy, hun cô bé áo hồng dùm em với. Cô bé xinh lắm, thích có khách đến thăm nhà, bọn em đi khuất rùi mà mấy chị em cứ vẫy tay chào miết thôi, trông iu vô cùng
Không phải bus station nào ở Penang cũng sạch đẹp mọi người ạ, có cái này hay nè, tuyệt đỉnh hơn quảng cáo bên nhà mình nữa
Lại ngồi đón bus ngược lên phố, thấy cái bus số 4 trông có vẻ là đi lên phố (cảm giác thui ạ) em thấy trên xe có nhiều người mặc đồ như là đi làm công nhân về ấy, mà giờ này cũng là giờ tan tầm rùi còn gì. Bọn em trả mỗi đứa 2RM, xe bus to vật len lõi vào các con đường lớn nhỏ, từng người từng người lần lượt xuống mà chưa đến phố của em. Bọn em ngồi trên xe khoảng 1 tiếng rưỡi đấy ạ, cứ như là vừa đi xong cái city tour ấy :LL
Đói meo, đến Little Indian là em lao vào quán ngay, vì hôm nọ nghe tên kia bảo ăn Nasi Kandar ngon lắm, ý là MUST EAT ấy, thì mình cứ thử thui, một phần như thế này là 11RM. Nó là cơm chiên carry, thêm tí đồ xào (bất kể loại rau nào cũng được, thường người ta chọn rau bắp cải), đùi gà chiên, chan cái nước sốt gì đó vào nữa, béo béo, chua chua, ngọt ngọt, cay cay. Em không nghĩ là ngon lắm, nhưng đúng đây là lần đầu tiên em ăn hết được một món Ấn độ ngoài carry bình thường ra ấy