Để mọi thứ được miêu tả sống động và đầy đủ nhất, lẽ câu chuyện này phải được kể lại ngay lúc đó, tức là cách đây 3 năm, khi vừa đi về, cảm xúc còn nóng hổi. Hoặc chí ít cũng ghi chép vào đâu đó. Nhưng lúc thì mải chơi, đi nhiều, tối về nhà trọ chỉ kịp ngủ, khi thì ngại 1 cuốn sổ cũng làm nặng thêm hành lí, lúc lại bảo về sẽ ghi ngay.
Thông thường, khi rảnh rỗi, có thời gian, tâm thí thanh thản, người ta mới có thể gặm nhấm lục lọi lại những gì đã qua. Thế mà lại bị nhà Toét gãi chuyện tình ái, lại thêm dự án cho AnhGià lột áo da, đeo ống kiếm tiền, mấy hôm nay em cứ xốn xang, cười sằng sặc cả ngày, quả là khó viết tiếp cái topic này.
Nhưng mà em là em cố, thể hiện bản lĩnh người EmGià nghiêm túc, ko làm gì dở dang.
Quay lại với thành phố Oxaca duyên dáng ở Mexico. Phố xá nhỏ xinh, khí hậu mát mẻ, trong lành (so với những nơi khác), thức ăn ngon miệng, Oxaca là 1 trong những địa chỉ iêu thích của những ai muốn dừng lại dài dài, tham gia 1 khóa học tiếng Tây ban nha hoặc 1 khóa nấu ăn.
Buổi sáng sớm đầu tiên đến đây, em cũng đã nghĩ có lẽ dừng chân quách ở đây, nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng, hết 2 tuần thì về. Nhưng thế nào lại buôn chuyện với 1 em giường tầng trên, nó đi dọc Mexico từ miền Nam lên, chứ ko như em đi từ miền bắc xuống. Nó lôi ra cái bản đồ, khoe những cái "chấm đỏ" - những nơi nó đã qua. Tính ghen tị nổi lên, được 4 ngày thì em cũng xách vali đi tiếp xuống miền nam.
Có thể ở vùng nào đó của Mexico cũng có đường sắt, em chưa tìm hiểu kỹ, nhưng dọc theo đường em đi thì ko có, chỉ có bus hoặc máy bay. Về sau em đoán là địa hình toàn núi, làm đường sắt có lẽ ko thể.
Được cái bus ở mexico rất tiện. Trong trung tâm thành phố nào cũng có các đại lý bán vé, ko phải đi xa, mua cũng tiện mà trả vé cũng dễ dàng. Xe bus loại lớn, hệ thống bán vé được kết nối mạng, có thể chọn giờ, chọn hãng, chọn chỗ ngồi, y như mình đi mua vé máy bay ở nhà vậy.
Về kiến trúc, có lẽ San Cristobal cũng tương tự Oaxaca, với những con đường lát đá nhỏ hẹp, những ngôi nhà 1 tầng quét sơn màu sắc. Tuy nhiên, San Cristobal nhỏ, ít khách nên cũng yên tĩnh, sạch sẽ hơn Oaxaca.






Thông thường, khi rảnh rỗi, có thời gian, tâm thí thanh thản, người ta mới có thể gặm nhấm lục lọi lại những gì đã qua. Thế mà lại bị nhà Toét gãi chuyện tình ái, lại thêm dự án cho AnhGià lột áo da, đeo ống kiếm tiền, mấy hôm nay em cứ xốn xang, cười sằng sặc cả ngày, quả là khó viết tiếp cái topic này.
Nhưng mà em là em cố, thể hiện bản lĩnh người EmGià nghiêm túc, ko làm gì dở dang.
Quay lại với thành phố Oxaca duyên dáng ở Mexico. Phố xá nhỏ xinh, khí hậu mát mẻ, trong lành (so với những nơi khác), thức ăn ngon miệng, Oxaca là 1 trong những địa chỉ iêu thích của những ai muốn dừng lại dài dài, tham gia 1 khóa học tiếng Tây ban nha hoặc 1 khóa nấu ăn.
Buổi sáng sớm đầu tiên đến đây, em cũng đã nghĩ có lẽ dừng chân quách ở đây, nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng, hết 2 tuần thì về. Nhưng thế nào lại buôn chuyện với 1 em giường tầng trên, nó đi dọc Mexico từ miền Nam lên, chứ ko như em đi từ miền bắc xuống. Nó lôi ra cái bản đồ, khoe những cái "chấm đỏ" - những nơi nó đã qua. Tính ghen tị nổi lên, được 4 ngày thì em cũng xách vali đi tiếp xuống miền nam.
Có thể ở vùng nào đó của Mexico cũng có đường sắt, em chưa tìm hiểu kỹ, nhưng dọc theo đường em đi thì ko có, chỉ có bus hoặc máy bay. Về sau em đoán là địa hình toàn núi, làm đường sắt có lẽ ko thể.
Được cái bus ở mexico rất tiện. Trong trung tâm thành phố nào cũng có các đại lý bán vé, ko phải đi xa, mua cũng tiện mà trả vé cũng dễ dàng. Xe bus loại lớn, hệ thống bán vé được kết nối mạng, có thể chọn giờ, chọn hãng, chọn chỗ ngồi, y như mình đi mua vé máy bay ở nhà vậy.
Về kiến trúc, có lẽ San Cristobal cũng tương tự Oaxaca, với những con đường lát đá nhỏ hẹp, những ngôi nhà 1 tầng quét sơn màu sắc. Tuy nhiên, San Cristobal nhỏ, ít khách nên cũng yên tĩnh, sạch sẽ hơn Oaxaca.





