What's new

[Chia sẻ] Melbourne tươi đẹp

Chào các bác,

Em đã đọc hết các topic về Úc châu và tự nhiên thấy nhớ nó quá :(. Em cũng không được đi nhiều ở Úc châu nên cũng không có nhiều tư liệu để kể. Chả lẽ lại kể chay. Thôi có bao nhiêu kể bấy nhiêu vậy vì có nhiều bạn, đến vào thời điểm khác nhau, cảm nhận về đất nước con người Úc châu khác nhau sẽ giúp thêm em:D.

Em xin đặt hòn gạch đăng ký viết một Topic nhỏ về Melbourne-Victoria. Các bác nào có tư liệu chuẩn bị giúp em bổ khuyết những chỗ kể chay (ghét cái này quá nhưng ảnh thất lạc lung tung cả. Có chăng chỉ còn cái Visa quá đát trong cuốn hộ chiếu hết hạn giữ lại làm kỷ niệm là còn).

Em đặt gạch rồi nhé. Tự nhiên lại ước được sờ tay vào cục vàng to nhất thế giới. Cục "Welcome the Stranger".

Kính cáo.
 
Kể tiếp đi bác Vô-Gia-Cư, hình trình của bác nhiêu khê quá. Nếu ở ngay City thì chắc bác học bên RMIT hay Melbourne Uni?

@Quyuce: Chắc bác là dân Melbourne?
 
Trong thời gian chờ đợi bác Vô Gia Cư. Em tranh thủ giới thiệu thêm về thành phố.

Federation Square. Cái này hồi bác Vô gia cư ở đây chắc vẫn còn đang trên giấy.
A6-1.jpg


Bang Victoria đố kỵ với bang New South Wales vì học có nhà hát Opera nổi tiếng, nên dân Victoria quyết định cũng phải xây một vài cái gì đó để so sánh. Chính quyền quyết định phải làm 1 cái gì đó thật đặc biệt, kiến trúc phải thật khù khoằm cho dân tình nó sợ.

Cuối cùng phác thảo của Federation Square ra đời, được xây dựng đối diện Flinder Street Station và 1 nhà thờ rất đẹp (em quên tên rồi) với tham vọng tạo thành một chuỗi nhưng công trình văn hóa, vui chơi giải trí. Federation Square có triển lãm nghệ thuật, phòng chiếu phim (chỉ phục vụ triển lãm), quảng trường với chức năng làm sân khấu ngoài trời hoặc làm triển lãm ngoài trời, quán Bar, cà phê, trung tâm hội nghị, và một vài shop nho nhỏ. Kiến trúc của công trình này khù khoằm ở chỗ, toàn bộ mặt tiền công trình được trang trí bởi các phiến đá tự nhiên màu sắc và hình dạng khác nhau. Liên kết bởi khung hợp kim nhôm chống rỉ. Công chế tạo cũng mất 2 năm. Bê tông, sắt thép đổ xuống làm hầm và móng cũng khá lớn. Công trình được chính thức đưa vào sử dụng và năm 2003. Cùng với ga Southern Cross (có hệ thống mái vỏ mỏng khù khoằm không kém), công trình này hy vọng sẽ trở thành biểu tượng của bang. Hầu hết các hoạt động văn hóa quan trọng như hòa nhạc, mừng năm mới, các lễ hội đều diễn ra ở quảng trường này. Ngày khánh thành, cư dân Melbourne được phen ngỡ ngàng vì sự kỳ dị của nó.

Recomend cho các bác phựot: triển lãm nghệ thuật trong này miễn phí. Nên thăm. Nằm ngồi ngả ngốn ở đây ngắm người qua lại, uống cafe cũng thích. Ngồi bar cạnh bờ sông uống bia cũng sướng.
 
@Jackaroo: em là dân Bắc Ninh đang sống làm việc và học tập ở Melbourne.

Bạn đang ở đó thì đến cái Melbourne Gaol chụp giúp tớ quả ảnh, cái nơi treo cổ không biết bao nhiêu hảo hán Anh quốc khi Australia còn bị coi là The end of the world. Bạn cũng giúp chụp cái nhà của Captain James Cook tại Fitzroy Gardens cho mọi người xem. Tớ đã đến đó xem và có thể kể nhiều về những cái này nhưng không có ảnh :(.
 
Last edited:
Bạn đang ở đó thì đến cái Melbourne Gaol chụp giúp tớ quả ảnh, cái nơi treo cổ không biết bao nhiêu hảo hán Anh quốc khi Australia còn bị coi là The end of the world. Bạn cũng giúp chụp cái nhà của Captain James Cook tại Fitzroy Gardens cho mọi người xem. Tớ đã đến đó xem và có thể kể nhiều về những cái này nhưng không có ảnh :(.

Melbourne Gaol, nằm trên Russell street gần chinatown. Cứ kể đi bác, khi nào rảnh anh em upload hình lên phụ cho.
 
Melbourne Gaol, nằm trên Russell street gần chinatown. Cứ kể đi bác, khi nào rảnh anh em upload hình lên phụ cho.

Cám ơn bạn Jackaroo, chắc bạn là anh em của Kanguroo nhỉ =))=)).

Được rồi, tớ sẽ chuẩn bị một bài giới thiệu tổng quan về cái Melbourne Gaol này để bà con coi. Đồng thời cũng nhiệt liệt khuyến cáo các bác sắp đi Úc phải đến chỗ này coi. Không thể không coi được dù vé hơi mắc nhỉ. Nhưng mà đã cất công đi mấy ngàn cây đến Úc châu, sợ gì mắc nhỉ :D
 
From Singapore to Melbourne by Emirates

Vừa rồi có đọc topic Chính sách Visa update thấy có một số bác xin đưựoc Visa Úc ngon lành quá. Các bác và nhiều bạn khác cũng chuẩn bị đi, em xin chia sẻ mấy kinh nghiệm làm hàng. Nếu các bác biết rồi thì thôi ạ.
------------------------------------------------------

Sau mất khoảng 4 tiếng transit tại Changi, chúng em lên máy bay của bọn Emirates đi Melbourne. Có ba ấn tượng không thể quên về chuyến bay này với Emirates.

Thứ nhất, lần đầu tiên bay bằng Boing 777, thấy máy bay nó to kinh khủng. Mỗi hàng có 10 ghế chia 3-4-3. Trên mỗi ghế có tai nghe, màn hình tinh thể lỏng trước mặt và một cái chăn dệt đẹp kinh. Đẹp đến nỗi trên đường về (vẫn bay bằng bọn này), phải hỏi xin một cái mang về làm kỉ niệm. Dùng đắp cho bon trẻ con từ hồi đó đến giờ vẵn tốt.

Thứ hai, các cô tiếp viên rất trẻ, đẹp và đồng phục cũng cực đẹp luôn. Bộ đồng phục kem sữa, thêm cái khăn mỏng mầu trằng nối từ mũ vắt qua vai như mấy cô gái Arab rất ấn tượng. Bay mất hơn 7 tiếng các bạn ấy phục vụ ăn ba lần, mà lần nào cũng có thực đơn đưa trước. Thích món gì thì tích vào, cả rượu nữa. Sau khi đi thu thực đơn về các bạn ấy phục vụ ngay, chỉ trong vòng 15 phút. Khác hoàn toàn Vietnam Airlines lúc nào cũng chỉ: cơm cá hay thịt heo?

Thứ ba, có ấn tượng không tốt với các bạn Úc ngồi gần. Chuyến bay không hút thuốc mà các bạn ấy hút kinh khủng. Tụ tập lại cuối máy bay và uống rượu, hò hét, vứt rác bừa bãi. Các cô tiếp viên cũng ngại, chẳng thấy nhắc nhở gì cả.

Đến Úc khoảng nửa đêm, phải xếp hàng dài làm thủ tục nhập cảnh. Sau chuyến bay dài, cảm thấy quá mệt mỏi khi phải tiếp tục xếp hàng. Có hai cửa: một phải khai báo (cửa đỏ). Một không có gì khai báo (cửa xanh). Mình làm quái có gì mà khai báo, liền đi về cửa xanh. Khi mình đứng trong hàng, có cảnh sát thả chó ra ngửi người và hành lý. Con chó cũng nhỏ thôi, giống như chó cảnh nhưng nó ngửi từ đầu hàng xuống cuối hàng. Đến chỗ mình nó cứ ngửi mãi không đi. Hay là Cộng mình mùi khác Tây?

Đến lượt làm thủ tục nhập cảnh. Thằng làm thủ tục ngồi trên cao hơn mình đứng vặn vẹo cái Hộ chiếu hỏi mày qua đây làm gì. Rồi nó quét hộ chiếu mình vào máy. Máy nó lại không nhận. Lần này thì mình thấy rõ sau một lần ở TSN và Changi, hộ chiếu của đứa khác không phải Cộng, quét cái nhận ngay. Còn của mình thì không. Đấy là lý do thằng làm thủ tục cáu vì nó phải vào thông tin bằng tay. Nó hỏi mình có gì khai báo không. Mình nói không thế là nó đóng dấu cho mình qua. Đi dọc hành lang có rất nhiều thùng rác, nhưng lúc đó có biết gì đâu. Cứ đẩy xe đi đàng hoàng nghĩ rằng mọi chuyện đã song.

Nhưng mà chưa song, nó bắt mình vào trong phòng kiểm tra đồ. Sau này mới biết, những người từ Việt Nam sang (cả Cộng cả nước khác) đều hay bị kiểm tra như vậy vì có nhiều người mang Heroin sang Úc hay mang đồ ăn tươi sống. Vì Úc là quốc gia nông nghiệp nên nó kiểm dịch động thực vật rất ngặt nghèo. Nếu phát hiện mang đồ ăn tươi sống nó có thể phạt mấy nghìn đô, hay nặng có thể bị truy tố, trục xuất, bỏ tù...Trước khi đi Úc, chưa bao giờ nghe ai nói cái này. Rất nhiều người Việt Nam mắc cái đồ ăn này. Ví dụ hoa quả tươi, tỏi, ớt...đều bị hết. Thì ra, cái thùng rác dọc hàng lang kia là cơ hội cuối cùng để vứt bỏ các thứ cấm mang vào Úc, nhưng mà đâu có biết....

Một tấm ảnh em chụp trên đỉnh Melbourne Shrine trong Royal botanic gardens

sieuthiNHANH2009042411317ytrhotkwmg1294381.jpeg

Toàn cảnh Melbourne Shrine, nơi tưởng niệm lính Úc chết trong chiến tranh, bao gồm cả ở Việt Nam.

sieuthiNHANH2009042411317ywu4ytjkzj37969.jpeg
 
Last edited:
Thực ra nói hoàn toàn không biết là không đúng. Cách đây gần 20 năm, khi giáo trình Streamlines dạy tiến Anh còn thông dụng, mình đã dạy cái bài At the airport ở mấy lớp tiếng anh buổi tối, trong đó có nói đến các khoản phải khai báo tại sân bay lấy bối cảnh là Heathrow Airport. Còn nhớ có đoạn nói về việc Dump or Declare. Nhưng mà lý thuyết suông thì thực tiễn phải trả giá thôi.

Mình bị đưa vào một ngăn, thực ra cũng không phải phòng kín. Nó có mấy cái vách lửng ngăn giữa các khoang, có mấy cái giá như cái bàn thấp để bỏ đồ bị khám lên. Cái thằng khám mình là một thằng tóc đen giống mình (không biết gốc Việt hay Hoa). Nó nhỏ con hơn mình nhưng đen thui, mặt lạnh như tiền trong bộ cảnh phục. Mình thấy nó, cộng thêm ác cảm với mấy thằng trên máy bay, rồi chó ngửi, rồi vặn vẹo Visa nên mặt cũng xị xuống, khó chịu ra mặt với cái thằng Tây rởm này. Nó hất hàm hỏi, hàng này của mày à. Mẹ nó, cái xe to vật nhưng có phải của mình tất đâu. Còn ga-lăng đẩy giúp vali cho một Madam đi cùng chuyến bay nữa. Cuối cùng, đợi mãi mới trả được cái vali xách hộ đó. Sau này, khi xem phim Hillton Bangkok mới thấy dại. Nhiều khi cầm hộ đồ cho ai đó (phụ nữ) nguy hiểm và rủi ro như xách ma túy vậy. Sau khi trả đồ, thằng kiểm tra nó xem kỹ cái cuống gửi hàng có đúng với số hàng mình có không.

Kinh nghiệm là, nếu đi đoàn khả năng 100% bị kiểm tra. Tuyệt đối không gửi hàng chung một người cầm cuống cho cả đoàn. Vì khi phát hiện vấn đề gì, cả đoàn bị ách lại ngay mất rất nhiều thời gian. Của ai nấy gửi, nếu không nay bị kiểm tra thì chỉ người đó bị thôi.

Câu hỏi thứ hai làm mình lạnh người: Hàng này do chính tay mày đóng gói chứ. Mẹ nó, lần đầu thò mặt ra thế giới, họ hàng anh em mỗi người nhét vào một thứ, có biết cái gì với cái gì. Nhưng vẫn cứng cỏi nói đúng, hàng này tao đóng, mày muốn gì?

Thôi thế là nó thấy mình thái độ có vẻ căng thẳng, lo lắng nên nó tưởng chộp được một thằng mang hàng quốc cấm. Nó bắt mình bỏ tất cả đồ lên bàn và bắt mình tháo tung từng thứ ra. Lúc ở Việt Nam bị kiểm tra tài liệu đã ghét, nay bị bảo rỡ hết đồ ra, tức muốn chết. Mình cao giọng bảo, mày thích khám thì mày tự gỡ ra mà khám, tao không động vào, không có mày lại bảo tao thêm gì, bớt gì vào đây thì phiền. Thế là thằng tây rởm cun cút làm một mình, mình đứng khoanh tay nhìn và đầy lo lắng. Vấn đề là cũng không biết nó định tìm cái gì và cái gì mình mang thì ở đây cấm. Càng nghĩ càng rối trí.

Tất cả mọi thứ đều bị gỡ tung. Cái chăn đơn, sợi-bông tổng hợp 3 kg mình gói, ép, cuộn tròn như khúc giò nó cũng tháo tung ra. Nó soi kỹ từng viến thuốc trong cái túi đựng thuốc cá nhân hỏi mày mang gì lắm thuốc thế. Nếu mày có bệnh sao lại qua được kiểm tra y tế trước lúc cấp Visa. Phải mất hơn trăm đô kiểm tra sức khỏe tại SOS Hà nội, Kết quả gửi thẳng LSQ của nó chứ mình có được cầm đâu mà chỉnh sửa, thêm bớt mà thằng này nó nói thế. Cú quá vặc lại nhưng mà lo. Vấn đề là chỗ này ạ.

Cách đây hơn trục năm, ở Việt Nam mình cho lưu hành thuốc Opizoic làm thuốc chống tiêu chảy làm từ cao Opium chính là thuốc phiện, giá 500 đồng/viên. Lọ đóng 500 viên, sau này mới có loại vỉ 10 viên. Cái loại thuốc này thơm phức như thuốc phiện thật và chữa tiêu chảy rất hiệu nghiệm. Bác nào đã dùng qua chứng cho lời em nói. Hiện nay, loại này đã cấm sản xuất tại Việt Nam. Lúc khám, em có 20 trục viên này. Thôi chết mẹ. Nó mà bảo đây là thuốc phiện thì tra tay vào còng liền lên lo quá bảo thằng Tây rởm. Thuốc của tao mang để dự phòng dùng lâu dài. Mày mà bẻ thế, hỏng hết của tao. Đó là thuốc đặc trị, chắc gì nước Úc mày có. Mày đừng có bẻ hết ra của tao. Sau thấy các vỉ thuốc viên trắng, viên đỏ, viên vàng, nó cũng tin là thuốc cá nhân nên không bẻ ra nữa. Mà lúc khám cũng không có chó nữa. Thế là thoát mấy viên có chứa thuốc phiện này. Nghe nói mấy con chó rất thính, chỉ mấy phần triệu (PPM) nó cũng phát hiện ra. May quá, may quá :).

Sau một hồi lục rất kỹ, mọi thứ lanh tanh bành cả mà chẳng có gì nó cho mình thoát. Thật ra còn một của gừng to để trong cái ruột tượng đeo trước mặt. Vì sợ mình say tàu xe nên mẹ mình nhét củ gừng sống vào đây bảo lúc nào khó ở thì bỏ ra nhai. Củ gừng rất to, đảm bảo mang sang Úc nhân giống, trồng vài năm là kín cả nước Úc =)). Nhưng có lẽ thằng này nó cũng không ngờ, trong cái ruột tượng (ví đựng hộ chiếu, vé, giấy tờ...) đeo lủng lẳng trước bụng đó có củ gừng. Đảm bảo nó mà biết, kiểm tra thì mình toi ngay. Lại may :))

Kiểm tra song, đồ đạc mình chả buồn thu cất. Thằng kia nó bảo trách nhiệm của mày phải thu dọn. Mẹ nó, xong hết rồi mình nói cứng. Đồ của tao mất bao nhiêu lâu mới bó gọn được như thế. Giờ mày tháo tung ra thì bố tao cũng không xếp lại vào được vái va li bé tí kia, mày muốn làm gì thì làm. Thấy đống đồ ngồn ngộn, tung tóe trên bàn và nhìn cái vali, nó cũng tức lắm nhưng thấy mình có lý. Có lẽ nó đang tự hỏi, tại sao nhiều đồ thế mà cái thằng này nó đút vừa cái vali kia. Sau nó phải cho mình hai cái túi nilong đen (loại to dùng để luồn vào thùng rác đổ cho sạch ấy) để vơ hết cái gì còn lại vào.

Thế là tay sách nách mang đặt chân vào Úc châu gồm: một ba lô đeo vai, một ruột tượng đeo ở trước bụng, một vali, một túi du lịch cộng hai bao nilong đen. Chẳng khác gì thằng quét chợ kiêm mót rác thu hồi trận địa sau một ngày lao động vất vả.

Có bác nào thò mặt ra thế giới vất vả như em không?:(:(

Và cũng may mắn thoát hiểm như em không? =))

Vẫn ảnh chụp tại Melbourne Shrine

sieuthiNHANH2009042511417nte3zwu5y21159245.jpeg
 
Đường đi của bác vất vả quá. Chẳng bù cho em. Cứ tuồn tuột. Lần đầu chỉ bị hỏi han 1 tí vì mang bột sắn thôi. Những lần sau quay lại, nó chả buồn mở va li ra. Chả buồn soi luôn. Chỉ hỏi mỗi câu mày mang đồ ăn gì? Trả lời thế là qua.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,578
Bài viết
1,153,810
Members
190,132
Latest member
thetkenoithat
Back
Top