What's new

Dư âm sau chuyến đi "Theo dấu Người Tình" - Tháng 5 - 2013

Những supporter yêu quý :chụt chụt:

Chị Mơ - nhớ cái dáng này lắm ý
8744134374_965f0fbe78_c.jpg


Anh Phúc
8743016291_9c8e81e60d_c.jpg


8744133642_f9712d48d6_c.jpg


Anh Cao Nguyên
8744133850_d96fb40d9f_c.jpg


Anh Việt Tú
8744136158_44909e229a_c.jpg



Nhố nhăng bất chấp thời tiết
8744134056_090316853b_c.jpg
 
Last edited:
(((và đây, những gương mặt còn lại (vài người đã post trước đó) đi tìm dấu vết người tình nè)))

Chú doigiaymoi và anh Tư Ếch
8744133792_e5a1593bba_c.jpg


8744134140_06e99ace51_c.jpg


Anh buddyphuong
8744134198_17e420eb89_c.jpg


8743016343_224c35d500_c.jpg


8743015071_b36c83e2e0_c.jpg


quycotu
8743018187_8f72daf9be_c.jpg


8743016467_85555c099d_c.jpg
 
... and special thanksssss biendaikho - bạn đồng hành kiên nhẫn, vất vả trong 4 ngày với nhóc

8744135860_9bd1511990_c.jpg


8743018291_18d0fed2e4_c.jpg


8743018343_b70f46b14e_c.jpg


8743014753_8f95ea70dc_c.jpg


Cái buổi tối này buồn mà thần kỳ ha Jinny, Còi và biendaikho?!

8744134832_363f03e152_c.jpg
 
Re: Có những hành trình không đơn độc

Nhóc ơi,
Cháu nói đúng quá. Ngày đầu tiên (8-5) tui tới nhìn "toàn thể" là bọn trẻ, chợt thấy "dội đạn", và một cảm giác "bơ vơ" tràn ngập. Giữa 2, 3 chục người tại showroom Vespa tui thấy một mình ...lỏng le! Có cái anh bạn sồn sồn Tư Ếch có vẻ cùng hệ, nhưng mới gặp thì đâu có quen.Thôi thì cứ tiếp tục ra đi...không sợ hiểm nguy! Tối lại gặp sự cố mất toàn bộ dữ liệu trên thẻ thì mới thấy cái nỗi "cô đơn" bây giờ thấm thía. May mắn là bạn Độc hành luôn an ủi, rồi quỷcoctu, rồi Tư Ếch, cả cô Mơ đang ở bên phòng 203 kế bên vừa ra tay cứu thẻ, vừa động viên tinh thần. Thú thật, đã cách biệt tuổi tác nên cảm giác khó hòa hợp, bây giờ gặp sự cố, tuy rằng do khách quan; nhưng chú vẫn cảm giác mình "vi phạm" luật chơi, nên đã có ý rút lui để nhường lại cho người xứng đáng hơn.
Nhưng, rõ ràng mọi sự đã diễn biến khác hơn, đúng y như cháu vừa bày tỏ. Rõ ràng tình cảm của các thành viên ngày càng thắm thiết hơn, cuộc rong chơi đầy ắp tiếng cười như trước ngày đi tui mong đợi. Dù rằng vẫn có những "bất như ý" khiến Trưởng đoàn Mơ rớt nước mắt, nhìn cảnh ấy, dù mệt tui cũng thấy xót; nhưng rồi có lẽ đó là những thử thách làm cho hành trình thêm giá trị, cái giá trị của bổn phận và trách nhiệm. Cái giá trị làm nên một cuộc chơi hoàn hảo. Rồi đây, từ hồi ức của các thành viên, chúng ta sẽ khám phá thêm ngày càng nhiều những giá trị nhân bản bên cạnh những khám phá cái đẹp của quê hương, cảnh sắc và con người.
Đó là phần thưởng lớn nhất mà tất cả chúng ta xứng đáng được nhận. Tôi nghĩ thế.
Doigiaymoi.

attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php


attachment.php
 
Last edited:
Ôi chị Nhóc dội bom diễn đàn dữ quá nha.
Hẹn tối nay không say không về nha mọi người bữa giờ đi toàn uống cầm chừng vì hết bia không ah!
 
Ngày cuối cùng của hành trình, khi chỉ còn cách TP.HCM 30km, jinnynhungoc hỏi tôi: "Sao anh buồn vậy?". Tôi trả lời: "Buồn vì sắp chia tay người tình".
Buồn thật ấy chứ.
600km cho 4 ngày không phải là một hành trình dài, và cũng không gấp gáp. Nhưng với một đoàn hơn 40 người, với nhiều điểm đến và nhiều hoạt động đặc trưng, "Theo dấu người tình" trôi qua thật nhanh, đến mức khi Jinny hỏi, tôi ngỡ ngàng: "Ơ thế là sắp kết thúc chuyến đi rồi à?".
Cũng đã mấy ngày sau khi về lại TP.HCM, quay lại với công việc hàng ngày, nhưng những xúc cảm ấy như còn nguyên vẹn. Nhớ cảm giác cầm lái chiếc xe Vespa tay lái cổ điển chạy trên những nẻo đường miền Tây, nhớ những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài trên đường, nhớ những gương mặt, ánh mắt của bà con Khơme ở Săm Bua trong buổi chụp ảnh tặng người dân của Canon, nhớ những chuyến phà sắp đi vào ký ức, nhớ chiều trú mưa ở cù lao An Bình, nhớ những buổi tối ăn uống tưng bừng và đùa vui rôm rả, ... Sao lại nhớ nhiều đến thế nhỉ?
Cảm ơn diễn đàn, báo Thể thao văn hóa, công ty Mây + Mây và các nhà tài trợ Vespa, Canon và Peroni đã phối hợp tổ chức chương trình rất thú vị này. Tôi đã có một chuyến đi thú vị, có thêm nhiều người bạn mới, nhiều trải nghiệm mới. Vốn dĩ là một kẻ thường xuyên độc hành hoặc đi với những nhóm nhỏ, nhưng sau chuyến đi này, tôi đã tìm được người tình đích thực của mình: phượt cùng đồng đội.
 
Re: Chung kết ẢNH LIKE tranh giải của Ban Tổ chức

Hê hê,
Tui chẳng có chiến thuật gì ráo, nhưng thật cảm động về những "phiếu" like cho mình, đó chính là giải thưởng lớn mà tui có được. Ngoài ra như đã "tâm sự" trong "Dư âm sau..." những diễn biến trong suốt cuộc hành trình, theo tôi là một thành công về tính "văn hóa" của cuộc chơi, chẳng những cho những người trực tiếp tham gia, kể cả những người dân ở sóc chùa Sâm Bua, lẫn những người dân mà đoàn Phượt đi qua. Các bạn trẻ có dịp thăm thú một miền quê hương hiền hòa, đẹp bình dị, dẫu có vẻ "đơn điệu" nhưng chắc chắn là lạ với nhiều người, họ còn có dịp tiếp xúc trực tiếp với cuộc sống đời thường cùng những khó khăn đang có, gần gũi với những mảnh đời còn ...nghèo đến nỗi không dám nghĩ tới được chụp hình miễn phí.
Hãy xem trong nhiều ảnh, các bạn trẻ đã có những cái nhìn làm chúng ta phải suy nghĩ.
Rõ ràng với “Không đề”, Tiny đâu phải “vô tình” chụp được, khuôn mặt nhăn nheo và 2 đôi mắt, một già một ngây thơ lấp ló sau thanh chắn, chắc chắn làm nhiều người chú ý. Riêng tôi, càng nhìn càng thấy rất “nỗi niềm”.
Độc hành, với kéo lưới, không phải là một ảnh đẹp, nhưng chắc chắn bạn ấy không muốn khai thác cái đẹp. Ảnh chụp tại Sa Đéc, buổi sáng hôm thứ 6, đó là ngày đi học, như vậy cậu bé hoặc là không đủ điều kiện để đi học như các trẻ khác, hoặc trước khi đến trường vẫn vất vả tiếp cha trong cuộc mưu sinh!
Hay như, quycoctu với “Đời lục bình trôi” đã làm tôi phải tốn thì giờ xem ảnh. Dù bạn ấy đã giải thích, nhưng tấm ảnh, với tôi, còn nói nhiều hơn cái “hoàn cảnh” của các nhân vật, ngoài cái khó khăn như quycoctu nói, tôi lại thấy thêm cái “vô tư” rất tội nghiệp của những gia đình nghèo trên sông nước, sự thiếu ý thức trong phòng bệnh khi thường xuyên tiếp xúc với “giòng sông ô nhiểm” theo cái cách mà ảnh đã bày ra…
Và còn nhiều nửa.
Với tôi, các nhà tài trợ, Ban tổ chức, ít ra cũng thành công lớn về mặt văn hóa. Cuộc rong chơi này của dân phượt tuy cả một đoàn hơn 20 con xế nổ, vậy mà chẳng làm nên một trận “bão” trên đường, tới đâu cũng chỉ tạo sự sôi động, với những con người vui vẻ, dễ thương. So với các “Đại hội chân dài” hay diễu hành “siêu xe” rầm rộ thì “ăn đứt” về tính "nhân bản".


attachment.php



attachment.php



attachment.php

Tư Ếch thật ấn tượng.


attachment.php

Nam đang lo lắng vụ gì đây?


attachment.php

Thảnh thơi, ta tìm chỗ nghĩ ngơi!
 
Re: Chung kết ẢNH LIKE tranh giải của Ban Tổ chức

Hê hê,
Tui chẳng có chiến thuật gì ráo, nhưng thật cảm động về những "phiếu" like cho mình, đó chính là giải thưởng lớn mà tui có được.

Với tôi, các nhà tài trợ, Ban tổ chức, ít ra cũng thành công lớn về mặt văn hóa. Cuộc rong chơi này của dân phượt tuy cả một đoàn hơn 20 con xế nổ, vậy mà chẳng làm nên một trận “bão” trên đường, tới đâu cũng chỉ tạo sự sôi động, với những con người vui vẻ, dễ thương. So với các “Đại hội chân dài” hay diễu hành “siêu xe” rầm rộ thì “ăn đứt” về tính "nhân bản".

Theo dõi và đọc được qua các bài viết của chú đã chia sẻ trên diễn đàn. Cháu thật sự tiếc vì đã không thể tham dự chuyến đi này vì những lý do bất khả kháng. (Nhất là được gặp những người như chú) Với kinh nghiệm phong phú cũng như nhận định sâu sắc của 1 "cao nhân", đã làm cho lớp trẻ chúng cháu cần phải học hỏi thêm rất nhiều.

Một cuộc thi tất nhiên sẽ có người đoạt giải thưởng người không. Dù phần thưởng có thuộc về tay ai thì lúc này cũng không còn quan trọng nữa... Điều cốt lõi nhất của cuộc thi (chơi) này, đã được chính trong tâm tưởng chú nhìn thấy nói ra rồi.!;)

Với cảm nhận riêng của mình. Cháu thấy..,chiến thắng sẽ thuộc về tất cả nếu như ta cảm thụ được.(wait)

P/S: Bằng sự ngưỡng mộ chân thành nhất xuất phát tự đáy lòng. Rất mong có dịp được gặp chú, tặng riêng chú 1 món quà ý nghĩa (cá nhân) với 2 tư cách, vừa là BĐH ghi nhận sự đóng góp của thành viên mà cũng là một fan hâm mộ riêng của chú.:)
 
Re: Chung kết ẢNH LIKE tranh giải của Ban Tổ chức

Chào dantocgoc,
Thật là xúc động khi đọc comment của cháu, đó là món quà quý giá nhất của buổi trưa hôm nay, mà chú nhận được. Cho đến trước khi đọc được comment trên, chú chẳng biết dantocgoc là ai, nhưng sự "đồng cảm" chân thành đã làm chú xúc động. Hơn nữa, những gì chú bày tỏ hoàn toàn không có sự "tô hồng" nào, với chú, nó có được qua những "thử thách" nho nhỏ(như sự cố mất dử liệu trên thẻ nhớ ngày đầu, mà các bạn trẻ đã cố tình giúp đở dù đã rất mệt ...), qua những hành động nhiệt tình của các thành viên, chính thức hoặc không chính thức, bao gồm cả những thành viên hổ trợ, ...họ đã hăng say trong sáng tác để tranh hơn thua trong tinh thần tương trợ thật hồn nhiên. Tôi thấy sao, nói lại vậy, thật là đơn giản. Xin cảm ơn tất cả.
Doigiaymoi.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,485
Bài viết
1,153,175
Members
190,103
Latest member
Penguin1
Back
Top