Năm ngoái (mà thật ra là năm kia rồi, tức là năm 2011 ấy) mình có đi Ấn với mấy bác nữa. Trong khi mình thích thú nghắm nghía, tìm kiếm lại các kỷ niệm cũ thì các bác cứ lầm bầm chửi rủa, chửi chán thì lại chê, chê bụi, chê xấu, chê ít văn minh, chê nóng ... chê và chửi chán chê thì các bác lại quay sang hỏi "Thế hồi ông ở đây lâu vậy thì sống mần răng?". Thì sống như các bác Ấn Độ chứ sống sao nữa. Hai bác đề nghị là ai mà sống ở Ấn vài tháng trở lên là tặng huy chương hay anh hùng lao động gì cũng được. Thế mới biết là không phải dân phượt khó ở Ấn thật.
Bác Cào cào cũng lê lết nhiều nơi thế mà mới gặp Ấn có mấy hôm đã buồn, đã nhớ nhà rồi, mời bác về miền Trung, xuống miền Nam, còn nhiều chỗ kinh lắm.
Thức ăn là khó khăn đầu tiên hay mắc phải. Xin hầu các bác một chuyện nhỏ về ăn. Hồi trước (là cũng lâu rồi đấy, cách đây chừng hơn 20năm) có bác đã ói ngay khi bước vào nhà ăn của trường Đại học Tamil Nadu nhá. Kể thì không ai tin, chưa kịp lấy thức ăn đâu nhá, mới chỉ nhìn thấy các bạn Ấn bóp thức ăn (nhất là nó bóp món curry với cơm lại cho nó thành một cái hỗn hợp sền sệt) và ngửi vài món ăn mà đã hò ngay tại chỗ, làm các bạn Ấn Độ khiêng đi cấp cứu vì tưởng bị chấn thương sọ não đấy. Mà các bác biết là cách đây hơn 20 năm, thời kỳ Việt Nam ta còn đói kém (kém tới mức nhà cháu còn chưa có xe đạp nhé), hồi nhà cháu còn đói, cái gì mà chả ăn được (???), thế mà thức ăn của các bạn lại làm ta sợ sao?
Thực ra thì các bạn Ấn không phải là ăn chay (họ phân biệt rất rõ nha), tuy họ cũng có nhiều người ăn chay (thật), còn lại là họ ăn kiêng thịt bò, thịt heo, thịt... nói chung là hơi khó đoán biết tùy theo vùng và theo tôn giáo. Tuy nhiên, nhà cháu kiếm thịt ăn hàng ngày vì thịt khá rẻ, thịt bò lúc đó loại ngon thì 1USD/2kg nhé. Nhưng phải biết chỗ mới mua được. Thịt cừu là đắt nhất, khoảng 3-5USD/kg. Gà và cá là khoảng 2-3USD/kg. Heo rẻ hơn (chắc chừng 1USD/kg) nhưng vẫn mắc hơn thịt bò. Trứng gà và thịt bò giá ngang nhau, 1 kg thịt bò khoảng nửa USD và được khoảng 1 tá trứng thêm 1 hai quả nữa.
Cái khó là người Ấn là khi nấu họ bỏ nhiều gia vị và là chế biến trông hơi kinh. Hình ảnh dưới đây là ở nhà ăn một khách sạn khá nhiều sao tại Mumbai nha các bác, nơi mà các bác khách nhà cháu vẫn không chịu được mùi thức ăn Ấn độ. Đây là món gà nha các bác, không nhìn ra món gì cả, chán chật.
Đó là lý do mà ngày xưa, mỗi khi có học sinh sang Ấn là người nhà các bác đi Sứ liền liên lạc và tìm cách để gửi mỳ gói sang. Cách đây vài năm, có đoàn khách của Ấn sang, nhà cháu mời cơm Ấn một bữa tại Phạm Ngũ Lão, giờ hỏi có ai thử lại không thì 100% xin ở nhà.
Nói về cứt bò thì đó là chuyện thường ngày ở Ấn Độ. Một ngày đẹp trời, nhà cháu đến phòng thí nghiệm thấy tất cả chuyển sang màu xám vàng đen của cứt bò, từ sân, sàn nhà, tường và một vết to tướng trên màn hình máy tính nữa. Nói thêm là máy computer lúc đó quý như vàng nhé, khoảng 7-10K USD một con chứ không như bi giờ đâu. Cháu buồn quá, hỏi chúng mày làm chuyện gì đây, bọn nó mới xúm lại mời ăn bánh và kể là ngày hôm qua làm lễ. Lấy cứt bò các loại bỏ vào trong một cái xô to, hòa nước vào thành một thứ dung dịch cứt bò rồi quét một lớp lên mặt sàn, sân, tường cho may mắn, quyệt lên các loại máy móc và cả người nữa nhá. Nó kể xong hồ hứng lắm, hỏi nhà cháu muốn bôi không, cứt bò vẫn còn. Choáng quá, nhà cháu nói bôi ngoài TP rồi, hôm nay khỏi bôi.
Hơn 25 năm sau, quay lại vẫn còn thấy cứt bò trên đường phố ở Mumbai. Vì vậy nhà cháu hay gọi lén các bác ấy là bọn "cứt bò".
Thứ ba là nóng. Nếu các bác sang Ấn, nhất là trung Ấn vào tháng 6 hay tháng 7 thì biết nhau ngay. 1 quả chanh không chịu nổi một ngày đâu, chỉ tới 3 giờ chiều là nó cứng như cục gì ... rồi. Đó là lý do vì sao ngày xửa ngày xưa, người Ấn đã dùng một thứ "máy" gọi là air cooler.
Thứ nữa là hẹn. Người Ấn hay nói vòng quanh và luôn hẹn mai sẽ tốt hơn, mai sẽ làm xong, mai sẽ mang tới, mai sẽ đưa... vì vậy nhà cháu kêu họ là các bạn tơ mo râu.
Kể thì bảo nói xấu nhưng chuyện Ấn mà kể thì cả ngày không hết các bác ạ. Vì vậy các bạn America kêu các bạn INDIA là I Never Do It Again.
Nhưng đó là nhà cháu tổng kết nhận xét của cả các bác đi chung kể xấu Ấn Độ chứ riêng nhà cháu thì đi Ấn vài lần rồi và vẫn chưa chán. Nếu có cơ hội thì nhà cháu vẫn đi tiếp. Nhà cháu vẫn dám ăn món thức ăn của các bạn Ấn kể các các món ngoài đường đấy. Đi Ấn có nhiều cái hay để khám phá lắm các bác ạ, cứ đi đi, Ấn cũng dễ chịu thôi mà.