Khu hàng ăn này ban ngày trông xơ xác tiêu điều vậy nhưng đến tối đã thay hẳn bộ mặt mới hoàn toàn. Chúng em bước ra khỏi quán và không khỏi ngỡ ngàng với những gì đang diễn ra bên ngoài. Toàn bộ được chăng đèn nháy lung linh, bàn ghế được sắp san sát nhau đối lập hẳn với cái vắng vẻ gay gắt của ban trưa. Nhạc cũng bật xập xình những bài nhạc trẻ thịnh hành mà lúc nãy mải hò hét với nhau chúng em không để ý. Hơn thế, địa thế của quán rất hợp lý. Nằm trên một khúc cua trên đỉnh và có thêm một khoảng nhô ra bìa đường rất thoáng mát. Toàn thanh niên là thanh niên, trẻ trung , cười đùa rộn một góc đảo. Chúng em leo lên chiếc xe tuk tuk già nua, lọc tọc lao dốc về nhà nghỉ, ngược hướng với chúng em là những chiếc xe máy phóng vù vù zin 3 leo lên dốc hướng về phía đèn nháy và nhạc xập xình ấy.
Và cái sự ngủ ở đây cũng thật là lạ. Bỏ tiền ra thuê mấy phòng nghỉ nhưng chả ai thiết với mấy cái hộp vừa nóng, vừa bí ấy cả. Mọi người lao hết ra sân, cái sân ấy hướng thẳng ra biển và sát mép biển. Nào là võng, giường gấp, ghế đá, bàn đá, chiếu ... được tận dụng hết. La liệt hết cả ngoài sân. Đón gió biển, đón sao trời và đón ...muỗi! Em thì vừa lạ nhà, lạ cái chỗ ngủ ( trên ghế đá ) và lạ cả kiểu ngủ ( đầu trên ghế đá, chân trên bàn đá ) nên cứ loay hoay trăn trở mãi. Cuối cùng vì không chịu được ...muỗi nên đành quay vào phòng
Sáng sớm, em được phân chân lon ton đi theo chị phó đoàn đi chợ. Chợ quê buổi sớm đông lắm, hàng quán nhộn nhịp. Việc đầu tiên là tìm cái gì chén đã! Đủ thức ăn hấp dẫn : bánh cuốn, bánh xèo, bánh chuối và nhiều loại bánh rất lạ mắt, bún, phở,....chả biết ăn gì bỏ gì, cuối cùng mấy chị em chọn ăn tất! Đồ ăn rất ngon và rẻ. Cũng không có nhiều hàng quán bán đồ ăn sáng lắm so với một khu thị trấn của huyện. Thực phẩm phần lớn vẫn được chuyển từ đất liền ra, và em để ý trong chợ hình như không có mấy hàng cá??!!
Mấy chị em mua thức ăn đủ dùng cho bữa trưa sẽ được ăn ở bên Lý Sơn bé. Toàn bộ bữa trưa sẽ phải tự mang sang đó và tự chế biến vì bên đó không có hàng quán. Chị phó còn mua rất nhiều dưa hấu mang đi nữa. Dưa hấu rất nhiều, trồng tại ngay Lý Sơn này. Từng gian dưa hấu chồng chất lên nhau, những quả dưa hấu be bé còi còi nhưng ngọt lịm, dưa trồng trên cát xen canh giữa vụ hành tỏi. Dân địa phương ở đây thậm chí còn dùng dưa hấu thay cho rau. Lúc ra Lý Sơn bé em có lục nồi cơm nhà anh lái tàu và thấy có món : cá lục nấu với vỏ dưa hấu

( cái ruột hồng hồng đỏ đỏ mình vẫn ăn ấy người ta bỏ đi các bác ạ, chỉ lấy cái phần trăng trắng là cùi của quả dưa mang ra nấu canh ). Dưa hấu rẻ như rau!
Mấy chị em ra cầu cảng dự tính kiếm thêm ít " xi fút " cho bữa trưa, đi biển mừ! Toàn những là tàu bé mang những mẻ cá cơm về, không có mực tươi, không có tôm. Hỏi mấy anh chị ở đó được biết tàu hôm đó không về nhiều và cũng không thu hoạch được gì cả, có được một ít thì đã bị tàu buôn thu mua hết sạch rồi! Chán thế, chả lẽ lại về không? Em lần mò leo lên một cái thuyền ở đó và hỏi dò. Có cá, có bán cá! Đó là một chiếc thuyền buôn chuyên đi thu mua của các thuyền cá và bán lại cho các nhà hàng trong đất liền. Họ thấy em lên dò hỏi và biết em mua in ít ăn chơi nên chắc cũng bán cho vui!! Em trèo hẳn vào khoang và ngắm nghía, họ bảo thích loại nào thì lấy. Em chả biết con cá nào với con cá nào cả, chúng đều chết cứng đờ nằm ngay đơ trong đá cả rồi. Họ chỉ con này ngon, con kia ngon.thôi thì cứ con nào ngon nhất em mua. Em mua được mấy con cái Điếm (??!!) và cũng chỉ nhớ là thịt của nó ăn rất thơm thôi. Rán ròn lên được các anh khen " con Điếm này ( ăn ) ngon phết " ( hix ) . Lên bờ thì đã thấy chi phó mua được mấy cân cá cơm tươi rồi. 12k ở quê em mua được 1 lạng cá cơm khô, ở đây mua được 2 ký!
Cá cơm đây!!
Thế là đồ ăn đã được chuẩn bị xong, tất cả được đóng vào 1 hộp xốp có đá bên trong, một hộp xốp đá khác đựng bia và nước lọc. Nhưng bây giờ chưa có tàu ra đảo bé, tranh thủ bác trưởng gọi tuk tuk đến đưa đoàn đi tham quan chùa Đục và miệng núi lửa.
Đã nói là em không thể nhớ được đường đi, chỉ biết xe hướng sang mé bên kia của đảo, qua mé biển, đường phơi rất nhiều rau câu tanh tanh, phơi tràn ra bờ kè, tràn ra vỉa hè, tràn xuống lòng đường, xe đi qua nghiến bẹp dí. Xe đi qua những xưởng gỗ xưởng thép, qua những ngôi nhà đang xây dang dở, qua một bãi tha ma rất rộng. Đặc biệt những ngôi mộ ở đây xây dựng rất đẹp, sơn sửa cầu kỳ và đều hướng mặt ra biển. Xe gặp một cái đám ma! Còn một đoạn ngắn nữa, đoàn xuống đi bộ vào chùa. Từ đằng xa đi vào đã thấy một bức tượng phật rất lớn ngoài trời đang trong quá trình xây dựng, đồng chí bạn làm gì đó liên quan đến xây dựng đứng ngó nghiêng chụp choạch rồi bình phẩm nọ kia về kết cấu, em chả hiểu lắm.
Chùa Đục nằm trên núi cao, phải trèo những bậc thang ngoằn nghèo mới đến nơi. Chùa nhỏ, nơi thờ phụng nằm sâu trong vách đá. Bác trông chùa thấy đoàn chúng em đến bèn ra đón tiếp chào hỏi rất nhiệt tình, mang quạt ra cho chúng em phe phẩy. Em thấy cực kỳ ấn tượng với người dân nơi đây: dễ mến, hiền hòa và hiếu khách! Ngồi nghỉ ngơi một lát tránh cái nóng mới đầu ngày mà đã chang chang như thiêu đốt, chúng em bước tiếp những bậc thang trèo lên miệng núi lửa ngay sau chùa.
Nghỉ ngơi sân chùa :
Và rồi trèo lên đỉnh :