What's new

Tây Mã Lai - Sumatra: đường đi lắm nỗi gian nan

Một vài hình ảnh ở KUL. Cụ già ngồi bán đậu, hát nghêu ngao, tay kì đất trong lách cho rơi xuống quần chơi vậy đó(watch)
attachment.php


Cũng như nhà mình, làm xong mệt quá lăn ra đất ngủ khì
attachment.php
 
Ổn định chỗ ở xong là bọn em nghĩ ngay đến cái bao tử, bước ra vài bước là thấy ngay quán cơm của chú Tàu, 2 đứa mấy bữa rùi chưa ăn cơm. Hỏi chú menu đâu, chú chỉ:
attachment.php


Người Hoa là vậy, vào quán hỏi menu đâu, chỉ lên tường hoặc lên bàn, họ bán gì là chụp hình minh họa trưng lên ngay, mình khỏi mắc công thắc mắc cho mệt

Chắc đây là bữa ăn ngon nhất từ khi em ra khỏi nhà quá, 2 đĩa cơm xá xíu + 2 trái dừa tươi giá 22RM, quá ngon, tuyệt đỉnh kungfu, cơm tơi xốp béo mềm nhưng không ngậy, đến giờ em vẫn còn thòm thèm khi nghĩ về nó

attachment.php


No bụng rùi thì em đón bus số 11 đi Batu Cave chơi, 2.5RM/người. Em lên xe ngồi chưa được bao lâu thì có 1 bác già to béo bước lên, chẳng thấy ai nhường chỗ cho bác ấy cả nên em đứng lên, mặc dù cũng mệt mún chết. Hơn nửa tiếng sau cũng chưa ai xuống cho em cái ghế trống cả, đường phố kẹt la liệt. Bác ấy có vẻ áy náy khi nhìn bộ dạng thỉu não của em, em ráng vận nội công cười thật tươi với bác ấy và nói I'm OK, mặc dù em éo OK tí nào. Có một ông bước xuống, em chưa kịp đặt mông ngồi thì thằng ông nội nào ở phía sau chen lên chiếm lấy chỗ ấy, lỡ giữ hình tượng người con gái Việt Nam da vàng rồi nên em im luôn, trong bụng không ngừng rủa thầm thằng khốn khiếp ấy không biết nhường phụ nữ, chính xác hơn là giành giựt với phụ nữ nữa kìa. Mãi 30 phút sau mới có chỗ trống cho em ngồi, xe vẫn nhích từng bước một khổ sở. Em ngủ lúc nào không biết, xe đi kiểu gì không hay, chỉ biêt bước xuống xe là thấy Batu Cave trước mặt rùi, đầu tóc em rối bời. Em chỉ chụp cho patner một tấm để mụ ấy vui lòng, còn mình thì cóc leo lên núi nổi. Đứng dưới núi ngắm bồ câu và xem mấy ông thầy nhảy múa cầu kinh

Patner của em, có hình trên từng cây số
attachment.php


Cô dâu này ác lắm, chạy quyết liệt lắm, làm lũ bồ câu bay loạn xạ, lông lá rớt tùm lum
attachment.php

attachment.php


Để có được tấm hình đẹp cho cô ấy, bác này phải tác nghiệp kiểu này
attachment.php


Con bé béo này thấy người ta khua chim cũng bắt chước đây này
attachment.php
 
Last edited:
Bà Lệ là một partner "đáng ghét", bước ra đường là cầm theo cây dù, bất kể trời đã sụp tối, lại còn vác theo quyển sách to tướng, nếu như vậy không thì em đâu có ghét, bà ấy khoái mang đi nhưng chỉ được một tí là làm nhặng lên: " Gấu, Gấu cầm dùm Lệ chút di, Lê mỏi tay quá" ----> Đỉnh cao của sự mệt mỏi của em là lúc này, lếch thếch trở về trung tâm thành phố, người thì dơ, bụng thì đói. Cái tật em xấu, tắm rửa sạch sẽ rùi chơi thâu đêm suốt sáng cũng được, trong trường hợp không tắm được thì thui, chứ có phòng tắm mà không tắm thì bố ai mà chịu được. Em mà ở dơ,nóng nực là em cáu. Đang ngồi trên bus, bà ấy nhảy cái vèo xuống đất làm em luýnh quýnh nhảy theo, mặc dù chẳng biết mình đang ở đâu, chưa thấy có gì gọi là central city cả. "Lệ thấy xe hôi quá à, chịu hok nổi, ngồi nữa là Lệ ói" ---> Nghe bả nói mà em nghẹn họng. Thôi thì đành lết bộ về, bả nói gần tới nhà rùi, mà đầu óc em cũng mụ mị thật, nhìn cứ thấy như trước mặt là nhà, nhìn đâu cũng cứ thấy quen quen, SẮP ĐẾN NHÀ RÙI, SẮP ĐƯỢC TẮM RÙI (c)

Hai đứa đói rã họng, ăn tạm mấy cái xúc xích chiên, ăn thêm mấy quả chôm chôm, quả này không ngon bằng của nhà mình, nhưng lạ nên cứ thử
attachment.php


Twin Tower trong mắt em
attachment.php


Thấy nó gần lắm rùi mà không đủ sức lết tới, ngắm tứ xa vậy. Đi loanh quanh đến rã cả chân mà đường về còn xa vời vợi. Hai đứa chẳng ai nói với ai câu nào, phải chi Lệ chia sẻ phụ em cái vụ kéo valy thì em đâu có mệt và ấm ức như vậy, phải chi Lệ cố gắng ngồi trên bus một tí để về nhà thì 2 đứa đâu có khổ sở như vậy. Em tức anh ách trong bụng vì người mệt, lại còn vác dù và sách dùm bà ấy. Bỗng gió độc thổi trúng bà ấy, bà ấy nhảy cẫng lên: "Gấu ơi, chụp cho Lệ tấm hình chỗ này đi"...................DẸPPPPPPPPPPPPPPPPPPP, tức nước vỡ bờ, em bước đi thật nhanh, cóc thèm ngó tới cái mặt ấy nữa. "Tui đang nóng nực, bứt rứt, day dứt như cứt đây này, ở đó mà chụp với choẹt." Em bỏ đi một nước không thèm ngoảnh lại, hỏi đường người ta thì người ta bảo xa lắm, em cố lết thêm 5 con phố nữa rùi nhảy ào vào taxi, tốn 5RM mà cứu cái chân của em.
 
Tan vỡ

Chẳng còn thiết đến ăn uống, em chỉ muốn được xối nước vào người thôi, về đến nhà mới té ngửa là bà ấy không gửi chìa khóa lại ở tiếp tân. Em vật vã ngồi trên ghế đợi chờ, 40 phút trôi qua cũng không thấy Lệ về. Em lo thì ít mà cáu thì nhiều. Mãi rùi ông tiếp tân mới đưa cái extra key cho em, em muốn tát cho ông ấy một phát quá, có sao không đưa mà để mình nằm vật vã thế này cả tiếng đồng hồ?:Dam :gun:T
Tắm rửa xong em thấy mình như nhẹ đi 8kg, vào phòng lục lại xem dtdd coi bà ấy có gọi mình không, chẳng có cuộc gọi nào cả, em sợ bà ấy không nhớ địa chỉ khách sạn thì toi. Lặn lội xuống phố nạp tiền vào để gọi cho bà ấy, xem đang lạc ở phương nào. "Gấu ngủ đi Gấu, Lệ đang chơi với bạn này vui lắm" Em nghe fone xong mà mún hít bả lun :hit
Nằm đợi mãi hơn 40 phút nữa chưa thấy về, em tức thì tức nhưng chẳng ngủ được, lấy bút ra ngoáy linh tinh: "chán nản quá, 2 đứa không hiểu nhau, sức mình có giới hạn thôi, Lệ mệt thì Gấu cũng biết mệt vậy. Lệ mệt thì có thể nhảy ra khỏi xe bất cứ lúc nào Lệ muốn, thích đi đường nào Lệ đi. Gấu đuối sức rồi, chẳng đi bộ nổi nữa,chẳng chịu nổi cảm giác dơ bẩn nóng nực này. Gấu ở dơ cũng cảm thấy khó chịu như Lệ đi xe bus thấy hôi vậy thui, sao Lệ không thông cảm? Nên chăng là chia tay tại đây, đồ ai nấy mang, balo ai nấy vác, mỳ gói thì cho người nghèo, valy hư rùi thì vứt?" Đầu óc em nghĩ gì viết nấy, bao nhiêu ấm ức cứ theo ngòi bút mà tuôn chảy. Em chẳng sợ đi một mình đâu. Ngay lúc này em thấy đó là sự giải thoát nữa kìa. Bà ấy vẫn chưa về. Em vứt quyển sổ ra giường rồi nằm thiu thiu ngủ. Đến hơn 11h bà ấy về, em hỏi đi đâu rùi giục bà ấy đi tắm. Nửa đêm lúc em ngủ chắc mà ấy đọc quyển nhật ký của em hay sao ấy mà sáng sớm dậy pha mỳ cho em, vác valy phụ em xuống cầu thang.

Một phần tư chặng đường rùi....em không còn giận nữa, mâu thuẫn đã được giải quyết chỉ nhờ quyển nhật ký

Không có em đi cùng, có ai chụp hình cho bà ấy đâu. Cuối cùng là 2 đứa chẳng có tấm hình nào ở KUL cho ra hồn cả:LL
 
KUL - CAMERON HIGHLAND

Tối hôm trước 2 đứa mua mấy trái khổ qua để ăn mỳ tôm cho nó hoành tráng hơn, chứ em là em nuốt hết nổi rùi, mỳ ơi là mỳ, ai ăn không tui cho? Em ước gì nhỏ Lệ nổi cơn thèm ăn mỳ và ăn hết đống mỳ đó cho rùi, vừa ngán vừa vác nặng. Hôm nay là buổi sáng tốt đẹp nhất của em từ lúc vi hành đến giờ, chỉ cần băng qua đường là đến trạm xe bus, mua vé xe rùi xuống flatform 14, giá vé là 35RM/người, xe chạy khoảng 5 tiếng thì đến. Đường nhựa phẳng lỳ, đẹp lắm các bác ạ, 8 làn xe, 4 làn xe đi lên và 4 làn xe ngược lại, 2 bên rừng cọ xanh mướt, nhìn đã con mắt. Lúc này sao em nhớ đến quốc lộ 20 của mình mà thấy tủi, hôm em đi thác Mai, chạy chậm như rùa bò, sát vô lề, mắt ngó láo liên mà còn bị xe tải ủi đít, rớt mất dép, gãy cả đồ gác chân, báo hại hôm ấy, một chân gác một chân xõa,mỏi chết đi được. Em thích đoạn đường lên núi, gợi nhớ về Tây Bắc dấu iu.
Đường của người ta như thế này ạ
attachment.php


Em thích cái quán này, phải chi đi xe máy là em có dịp buôn chuyện ở đây rùi
attachment.php

attachment.php


Xe đến thị trấn Tanah Rata, chắc chắn xe sẽ dừng ở Information Center, các bạn nên book vé trước cho chặng tiếp theo nhé
attachment.php


Em đến Tanah Rata khoảng tầm 3h30, trên núi trời nhanh tối mọi người ạ. Buổi chiều ở đây thật là thích, yên tĩnh, không khí trong lành vô cùng, có đi bộ cả ngày ở đây cũng chẳng mệt. Hai cô tiếp viên ở Information Center rất xinh và thân thiện, xem cái nơ cột tóc của cô ấy nè, dễ thương ghê chưa, iu ghê chưa
attachment.php
 
Last edited:
Bài viết bạn rất dễ thương, chờ bạn viết tiếp nè để học hỏi kinh nghiệm phần nào vì Mình cũng đang tính làm chuyến Sin - Malay năm sau...
 
Father Guesthouse: không biết nói gì hơn ngoài 3 chữ tuyệt cú méo
Tuyệt vời từ cái nhìn đầu tiên, mình chẳng đắn đo lăn tăn vì cả, nhìn thấy cái view là muốn vứt đồ năm lăn ra bãi cỏ rùi, mình cũng chẳng mún vào xem giường chiếu nữa. Ở cái khung cảnh này, ngồi làm ly cafe ngắm hoa và cảm nhận sương xuống trên vai thui là ngất ngây con gà tây rùi, cần gì ăn ngủ nữa

Hoa trước hiên nhà
attachment.php



Lại là hoa
attachment.php



Mỹ Lệ và hoa
attachment.php



Mini cafe
attachment.php



Lối đi
attachment.php



KBH cạnh tranh với hoa
attachment.php



Mỹ Lệ kiêu sa
attachment.php
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
37,437
Bài viết
1,147,202
Members
193,500
Latest member
buyverified5645
Back
Top